Anh Phụng đang bệnh ngặt nghèo, cần giúp đỡ

06/03/2009 - 14:59
Anh Phụng giờ không còn nói chuyện được với vợ và hai con trai.

Tôi mong có tiền để lo cho chồng đàng hoàng đến ngày ảnh qua đời. Mấy tháng nay ảnh nằm một chỗ không nói năng được gì. Con đến kêu cha, đưa tay cho ảnh nắm, nắm được ảnh bóp chặt tay con rồi chảy nước mắt…”

Nói đến đây, chị Trần Thị Liên (ở ấp Thanh Phước, xã Định Thủy, huyện Mỏ Cày) òa khóc  vì nỗi đau mà chồng chị đang chịu  hơn 1 năm nay.

Anh Bùi Minh Phụng (sinh 1972), chồng chị Liên, là con út trong gia đình nghèo 4 anh em. Các anh chị của anh Phụng lần lượt lập gia đình ra riêng. Cách nay 10 năm anh Phụng cưới chị Liên và sống với mẹ già (hiện đã 70 tuổi). Lần lượt anh Phụng, chị Liên có với nhau được hai con trai đang học lớp 3 và lớp 1 ở Trường Tiểu học Định Thủy. Anh Phụng nổi tiếng với nghề trèo cây bẻ dừa, bẻ cau mướn cho người dân trong xã. Nhờ giỏi giang, nên cuộc sống gia đình anh Phụng luôn ấm no.

Cuối năm 2006, trong lúc anh đang bẻ dừa mướn, thấy nhức đầu anh xin chủ cho nghỉ, về nhà. Thấy anh ôm đầu than nhức và ói, chị Liên đưa anh đi bệnh viện để khám bệnh. Bệnh viện Cù Lao Minh chuyển anh về Bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu, rồi được chuyển thẳng đến Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM). Theo hồ sơ bệnh án, qua chụp hình não, bác sĩ chẩn đoán anh bị bướu sao bào thái sản, xếp độ mô học độ III. Chị Liên gom hết tiền bạc mà vợ chồng làm mướn dành dụm trong nhà và vay Ngân hàng Chính sách 4 triệu đồng để trị bệnh cho chồng. Là hộ nghèo, anh Phụng được thanh toán tiền bảo hiểm trị bệnh hơn 8 triệu đồng, nhưng trong thời gian 2 tháng điều trị, các chi phí ăn uống, đi lại, thuê nhà, chị Liên tốn gần 10 triệu đồng, nhưng, sức khỏe anh Phụng ngày một yếu. Nghĩ rằng chồng mình bị bệnh nan y, và cũng không còn tiền, nên chị Liên không tiếp tục đưa chồng đi trị bệnh. Chị Liên mua bán ve chai hàng ngày kiếm tiền nuôi chồng con. Tuy nhiên, buôn bán được một thời gian chị phải ở nhà vì bệnh anh Phụng ngày một trở nặng, không nói năng gì mà nằm bất động, mắt không còn nhìn thấy, mọi việc đều trông cậy vào sự chăm sóc của vợ. Bà Huỳnh Thị Lánh, mẹ anh Phụng kéo hai đứa cháu nội ôm vào lòng sụt sùi khóc, bà nói: “Tôi phải bán hết nửa công đất trong tổng số tài sản 2 công đất vườn dừa của gia đình, được 18 triệu đồng lo cho Phụng, nay đã hết tiền rồi. Giờ định kêu bán nữa, nhưng nếu bán hết đất, lỡ khi thằng Phụng… thì con nó sẽ sống, ra sao? Mấy tháng nay, cả nhà tôi sống nhờ vào khoảng 200 ngàn đồng tiền bán dừa mỗi tháng và sự giúp đỡ chút ít của bà con lối xóm”.

Ông Nguyễn Văn Xuân, Bí thư chi bộ ấp Thanh Phước cho biết: “Gia đình Phụng thuộc diện đặc biệt khó khăn được địa phương quan tâm. Mỗi khi mạnh thường quân có về địa phương hỗ trợ cho hộ nghèo, chúng tôi đều đề xuất ưu tiên cho gia đình Phụng. Địa phương cũng đã báo về Hội Chữ thập đỏ huyện Mỏ Cày. Hội đã đến giúp gia đình Phụng 500.000 đồng. Gia đình Phụng hiện đang gặp cảnh rất ngặt nghèo, mong rằng bà con và các mạnh thường quân quan tâm giúp đỡ”.  

Bài, ảnh: Cao Dương

Chia sẻ bài viết

BÌNH LUẬN