Năm 1990, Nguyễn Văn Tâm (sinh năm 1958), lúc đó là Cửa hàng trưởng cửa hàng mỹ nghệ cầm đồ số 22, đường 30-4, trực thuộc Ban Tài chính quản trị Tỉnh ủy, đã câu kết cùng Nguyễn Thị Lệ Thanh - Kế toán trưởng và Phạm Văn Phú (Hữu Thanh) - Chuyên viên nghiên cứu Văn phòng Tỉnh ủy, lợi dụng danh nghĩa cơ quan Nhà nước đi vay tiền của các tổ chức tín dụng và ngân hàng trong và ngoài tỉnh tổng cộng là 743,6 triệu đồng.
Số tiền trên đã bị ba người chiếm đoạt, chia nhau bỏ túi riêng. Sự việc đổ bể, cả ba đều bị bắt. Đầu năm 1992, lợi dụng được cho tại ngoại điều tra, Nguyễn Văn Tâm đã bỏ trốn. Ngày 12-5-1992, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an (CA) Bến Tre đã ra lệnh truy nã toàn quốc đối với Nguyễn Văn Tâm. Đến năm 1995, vụ án tham ô tài sản tại cửa hàng mỹ nghệ cầm đồ số 22 được đưa ra xét xử, Tâm đã bị Tòa án Nhân dân tỉnh Bến Tre tuyên phạt 20 năm tù về hai tội danh là lừa đảo chiếm đoạt tài sản XHCN và lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản XHCN. Trong lúc hai đồng phạm của Tâm đều chấp hành bản án thì y vẫn bặt vô âm tín. Từ đó đến nay, cơ quan chức năng đã có nhiều nỗ lực để truy tìm nơi lẩn trốn của Tâm nhưng đều không có kết quả. Cuối năm 2010, Phòng Cảnh sát Truy nã tội phạm - CA Bến Tre được thành lập. Nguyễn Văn Tâm là một trong những tên tuổi được đưa lên hàng đầu trong danh sách truy nã. Thế nhưng, cũng như bao lần trước, mọi cố gắng của các trinh sát đều trở nên vô vọng khi mọi người thân trong gia đình và dòng họ của Tâm đều khẳng định, kể từ khi bỏ trốn đến nay, y không hề trở lại địa phương và cũng không hề liên lạc với ai, kể cả vợ con y cũng bỏ luôn.
Với quyết tâm không để kẻ phạm tội nhởn nhơ bên ngoài, tháng 12-2011, Ban Chỉ huy Phòng Cảnh sát truy nã tội phạm đã lên kế hoạch xác lập chuyên án để truy bắt Nguyễn Văn Tâm. Ngay sau khi chuyên án được xác lập, nhiều mũi trinh sát được tung ra để lần theo các mối quan hệ gia đình, dòng họ xa gần của đối tượng. Do lần này, diện bà con xa gần của đối tượng cần xác minh rất đông nên anh em trinh sát phải lặn lội nhiều nơi từ Cà Mau đến Bình Dương, Bình Phước rồi lên tận Đắc Lắc, Kon Tum. Nhưng kết quả vẫn như các lần trước…
Từ nhận định mọi tên tội phạm dù có ranh ma, xảo quyệt đến đâu thì cũng có lúc sơ hở. Ban Chỉ huy đơn vị quyết định cho các trinh sát dày dạn kinh nghiệm lần theo các mối quan hệ xã hội của Nguyễn Văn Tâm. Do trước đây, tên Tâm từng đi bộ đội, đóng quân trên đất bạn Campuchia nên bạn bè, đồng đội của y sinh sống tại nhiều tỉnh, thành khác nhau. Lại một phen vất vả, nhưng lần này kết quả xác minh đã không phụ lòng các trinh sát. Một thông tin đã làm nức lòng mọi người, nó như một điểm sáng lóe lên ở cuối con đường hầm. Đó là có một khoảng thời gian dài, tên Tâm làm công nhân nuôi cá ở An Giang. Xác minh các cơ sở nuôi cá ở An Giang thì được một người cho biết trong thời gian làm công ở đây, Tâm có quen và sống như vợ chồng với một phụ nữ cũng làm nghề cá, quê ở Bình Dương. Cách đây khoảng hai năm, cả hai cùng dắt nhau về Bình Dương sinh sống, nhưng không biết địa chỉ cụ thể. Trong lúc các trinh sát đi An Giang gần như thất vọng thì mũi trinh sát ở thành phố Hồ Chí Minh lại có một thông tin rất quan trọng. Đó là có người biết tên Tâm hiện đang sống ở thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương, làm nghề vệ sĩ.
Mọi chú ý đều tập trung về Thuận An, nhưng qua xác minh, các công ty vệ sĩ ở đây đều không có nhân viên nào có đặc điểm giống như tên Tâm. Được các đồng nghiệp ở CA thị xã Thuận An cho biết, ở đây ngoài lực lượng vệ sĩ do các công ty quản lý, nhiều cơ sở kinh doanh có thuê nhân viên bảo vệ, tuy cũng mặc đồng phục nhưng những người này hoạt động riêng lẻ. Mất thêm một thời gian ngắn để CA Thuận An xác minh. Cuối cùng phát hiện một phòng khám bệnh tư nhân có thuê một nhân viên bảo vệ tên Tâm, năm nay đã ngoài 50 tuổi. Người này có vợ và một con khoảng mười tuổi đang sống tại Thuận An. Tiếp tục xác minh về người vợ của nhân viên bảo vệ này, được biết trước đây khoảng chục năm, chị có làm cá ở An Giang và lấy chồng cũng làm nghề cá ở đó. Vậy là đã rõ, các trinh sát mừng rỡ điện báo về đơn vị, đồng thời đề nghị các đồng nghiệp ở Bình Dương hỗ trợ bắt đối tượng.
Hôm đó là một ngày cuối tháng 2-2012, sau khi hiệp đồng chặt chẽ với đơn vị bạn, hai trinh sát truy nã của CA Bến Tre trong vai người đến khám bệnh đến tiếp cận phòng khám bệnh tư nhân nằm cách CA thị xã Thuận An không xa. Lúc này là buổi trưa nên phòng khám vắng khách. Thấy hai khách vừa tắt máy xe, nhân viên bảo vệ phòng khám ra mở cổng mời khách vào. Vừa dắt xe vào bên trong khu khám bệnh, một trinh sát hỏi người bảo vệ: “Anh là Nguyễn Văn Tâm phải không?”- Thoáng giật mình khi nghe có người nhắc đến họ tên đầy đủ của mình, nhưng khi liếc nhìn chiếc xe mô-tô của hai người khách mang biển số của Bình Dương thì anh ta yên tâm và trả lời: “Dạ phải!”. Chỉ chờ có thế, sau khi nhận ám hiệu của các trinh sát, chiếc ô-tô của CA Bình Dương đang “ém” quân bên kia đường vội lao sang chặn ngang cửa ra vào của phòng khám. Tên Tâm mặt biến sắc, chưa kịp phản ứng thì bị hai trinh sát nhanh chóng khống chế. Sau khi tra tay vào còng, y chỉ nói với các trinh sát truy nã một câu: “Tôi thua rồi, không ngờ các anh lại tìm được tôi”.
Như vậy, sau hai mươi năm lẩn trốn, trong đó có 8 năm trốn tại nhiều nơi trên đất Campuchia, với nhiều thủ đoạn che giấu thân phận, nhưng cuối cùng Nguyễn Văn Tâm vẫn bị sa lưới pháp luật.