Trong ký ức biển màu xanh ngọc bích. Trong mong chờ, biển gợi cả niềm tin. Chiếc áo len đan xong gửi ra ngoài hải đảo. Anh nhận chút quà như nhận chút lòng em.
Bài thơ: “Biển vẫn xanh” thấm đậm tình yêu thương và niềm tin gửi về người lính biển đảo kiêu hùng.
Biển vẫn xanh
Màu xanh ngọc bích
Muôn ngàn đời vẫn đẹp
Cánh hải âu
Em nghe đâu đây
Chút gió lạnh luồn về
Ngồi đan chiếc áo len
Xin gửi tặng.
Hai tiếng: “Anh ơi”
Gọi thầm trong tim gió
Hỡi người trai lính biển đất biên phòng
Xin nhớ cho rằng
Lính biển có niềm tin
Có người nhớ, người mong...
Và có cả
Một màu xanh của biển.