Chiếc xe thuốc và những giọt mồ hôi

10/03/2009 - 13:31
Y sĩ Phạm Thị Mỹ Xuyên đang phát thuốc cho bệnh nhân.

Đến Bệnh viện Y học Cổ truyền Trần Văn An-Bến Tre, có lẽ không ai còn lạ trước tinh thần phục vụ của các y, bác sĩ ở đây: “Chu đáo- chân tình - vui vẻ”. Và, trong các y bác sĩ ấy, chúng tôi không sao quên được cô bé có vóc người nho nhỏ ngày hai lượt đẩy chiếc xe thuốc phát cho bệnh nhân.

Đó là Y sĩ Phạm Thị Mỹ Xuyên, sinh năm 1983, quê ở xã Phú Sơn, huyện Chợ Lách. Sau khi tốt nghiệp khóa 7, lớp Y học cổ truyền 7 của Trường Trung học y tế Bến Tre, cô về công tác ở huyện Thạnh Phú, đến năm 2008 cô được điều về Bệnh viện y học cổ truyền Trần Văn An (khoa nội nhi) cho đến nay. Với vóc người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn cô luôn miệt mài với công việc của mình. Ngày hai lượt cô phải đẩy chiếc xe thuốc (thuốc thang) nặng nề từ tầng trệt lên lầu 1 để phát cho bệnh nhân (trừ những khi cô bận đi học). Khi chiếc xe thuốc lên tới các phòng bệnh, cũng là lúc áo của cô ướt đẫm mồ hôi. Dù người mệt lả nhưng lúc nào trên gương mặt của Mỹ Xuyên vẫn nở nụ cười rạng rỡ, nói năng nhỏ nhẹ dễ thương. Có lần chúng tôi nói đùa: “Ngày mai cháu để mấy chú phụ đẩy xe giúp cho”. Cô vui vẻ trả lời: “Không sao đâu mấy chú, cháu còn trẻ mà”.

Chiếc xe lần lượt được Mỹ Xuyên đẩy từ phòng này sang phòng khác đến khi xong việc. Cầm ca thuốc lên uống mà lòng tôi cảm thấy thương mến cô bé vô cùng và luôn suy nghĩ miên man: “Không biết còn bao nhiêu giọt mồ hôi nữa của Mỹ Xuyên phải chảy ra để phục vụ cho bệnh nhân trong cái nghiệp làm thầy thuốc của mình”?.

Bài, ảnh: Hồ Ngon

Chia sẻ bài viết

BÌNH LUẬN

Liên kết hữu ích