|
Chủ tịch Hồ Chí Minh (Ảnh tư liệu) |
Trước khi Đảng ta ra đời, Bác dùng hai từ “trước hết”. Ngay từ những năm 1927-1929, Bác Hồ đã mở nhiều lớp đào tạo những người yêu nước Việt Nam (ở Quảng Châu - Trung Quốc), để chuẩn bị lực lượng cho việc thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam, lãnh đạo cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc.
Bác phân tích sâu sắc các mối quan hệ chính trị, xã hội, giai cấp và đi đến kết luận: “Cách mạng Việt Nam là tất yếu”. Nhiều lần Bác nói với các đồng chí Phạm Văn Đồng, Lê Hồng Phong... là học trò của Bác những năm đó, rằng: “Cách mạng thì sống, không cách mạng thì chết” và “Cách mạng muốn thành công, trước hết phải có Đảng Cách mạng”. Đến lúc viết Di chúc, phần nói về Đảng, Bác cũng viết: “Trước hết nói về Đảng”. Đây không phải là kỹ thuật dùng từ ngữ đơn thuần mà qua đó cho thấy, Đảng luôn là yếu tố tiên quyết, muốn làm cách mạng, trước hết phải có Đảng Cách mạng. Cách mạng muốn thành công trước hết phải xây dựng Đảng Cộng sản Việt Nam và phát huy vai trò lãnh đạo của Đảng.
Trong Di chúc Bác viết: “Trước hết nói về Đảng”.
Bác viết: “Nhờ đoàn kết chặt chẽ, một lòng, một dạ, phục vụ giai cấp, phục vụ
nhân dân, phục vụ Tổ quốc, cho nên từ ngày thành lập đến nay, Đảng ta đã đoàn kết,
tổ chức lãnh đạo nhân dân ta hăng hái đấu tranh tiến từ thắng lợi này đến thắng
lợi khác”. “Đoàn kết là một truyền thống cực kỳ quý báu của Đảng ta và của dân
ta. Các đồng chí từ Trung ương đến các chi bộ cần phải giữ gìn sự đoàn kết nhất
trí như giữ gìn con ngươi của mắt mình”. Điều đó cho thấy, đoàn kết là nội dung
tư tưởng lớn của Chủ tịch Hồ Chí Minh, và khẳng định đó là truyền thống quý báu
của Đảng; đồng thời, là truyền thống quý báu của dân tộc. Vấn đề đoàn kết trong
Đảng có mối quan hệ đến sự thống nhất và vững mạnh của Đảng. Qua kinh nghiệm
dày dạn trong quá trình hoạt động và lãnh đạo xây dựng Đảng, lãnh đạo cách mạng,
Bác biết rõ nhất chỉ có đoàn kết mới tạo sức mạnh trong Đảng, nếu mất đoàn kết
là Đảng sẽ suy yếu. Chỉ có đoàn kết Đảng mới đủ sáng suốt đề ra chủ trương, đường
lối đúng đắn và đảm đương được vai trò hạt nhân, đoàn kết, lãnh đạo toàn dân thực
hiện thắng lợi sự nghiệp cách mạng. Trong thực tế, chúng ta cũng đã thấy rõ,
nơi nào nội bộ mất đoàn kết thì tổ chức Đảng nơi đó suy giảm sức chiến đấu,
không hoàn thành nhiệm vụ. Cho nên, trước khi vĩnh biệt chúng ta, Bác yêu cầu Đảng
ta phải giữ gìn sự đoàn kết, thống nhất “như giữ gìn con ngươi của mắt mình”.
Là đảng viên, thật vinh dự và hạnh phúc nếu thật sự thấu hiểu và toàn tâm, toàn
ý thực hiện theo Di chúc của Bác Hồ; ngược lại thì thật xấu hổ khi trong nội bộ
mất đoàn kết, nhất là những cá nhân đảng viên vì chủ nghĩa cá nhân, vì động cơ
thấp hèn gây chia rẽ, mất đoàn kết trong Đảng, họ thật không xứng đáng với danh
hiệu đảng viên cộng sản.
Đó là nội dung thứ nhất trong phần nói về Đảng
mà Bác Hồ căn dặn trong Di chúc. Bác căn dặn trong mọi hoàn cảnh, Đảng phải giữ
gìn truyền thống đoàn kết, thống nhất trong Đảng, để Đảng có sức mạnh, là hạt
nhân lãnh đạo sự nghiệp cách mạng.
Lần đầu tiên trong Di chúc, Bác sử dụng khái
niệm “Đảng ta là một Đảng cầm quyền”. Từ ngày thành lập đến nay, Đảng ta có hai
thời kỳ, Đảng lãnh đạo cách mạng nhưng chưa nắm chính quyền - đó là thời kỳ từ
năm 1930 cho đến trước Cách mạng Tháng Tám năm 1945 thành công. Thời kỳ Đảng cầm
quyền là từ khi Cách mạng Tháng Tám thành công và Nhà nước Việt Nam Dân chủ cộng
hòa ra đời (nay là Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam) cho đến nay -
đó là công cụ để Đảng thực hiện lý tưởng là xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội.
Tức là Đảng lãnh đạo, quản lý, điều hành đất nước, xã hội thông qua hệ thống
chính quyền và chính quyền luôn đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng. Đảng lãnh đạo
cách mạng và Đảng cầm quyền không khác nhau về bản chất: “Đảng Cộng sản Việt
Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của
nhân dân lao động và của cả dân tộc; đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp
công nhân, của nhân dân lao động và của dân tộc”, trong thời kỳ lãnh đạo cách mạng
cũng như thời kỳ Đảng cầm quyền. Dù thời kỳ Đảng lãnh đạo cách mạng hay Đảng cầm
quyền thì Đảng phải luôn gắn bó mật thiết với nhân dân, nếu Đảng xa dân, không
được dân ủng hộ là Đảng thất bại và không tồn tại được. Trong thời kỳ Đảng cầm
quyền - Đảng phải xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh hơn bao giờ hết - xây dựng
Đảng cả về chính trị, tổ chức, tư tưởng, đạo đức, trí tuệ và năng lực để luôn
ngang tầm với sự nghiệp cách mạng đòi hỏi. Muốn xây dựng Đảng trong sạch vững mạnh,
Bác yêu cầu: “Trong Đảng phải thực hành dân chủ rộng rãi, thường xuyên và
nghiêm chỉnh tự phê bình và phê bình”. Bác yêu cầu thực hiện các nguyên tắc này
trong Đảng “phải có tình đồng chí thương yêu lẫn nhau”. Đây là vấn đề rất quan
trọng, tự phê bình và phê bình mà không có tình đồng chí thương yêu lẫn nhau
thì rất dễ dẫn đến sát phạt lẫn nhau, dẫn đến mất đoàn kết, trái với tinh thần
tự phê bình và phê bình là để xây dựng cá nhân, tập thể tốt hơn, đoàn kết và tiến
bộ hơn. Đảng cầm quyền, có sứ mệnh lãnh đạo giai cấp, dân tộc xây dựng thành
công chủ nghĩa xã hội. Để hoàn thành sứ mệnh cao cả đó, Bác đòi hỏi đảng viên
phải có đạo đức cách mạng “Đảng ta là đạo đức, là văn minh”. Trong Di chúc, Bác
viết: “Đảng ta là một Đảng cầm quyền. Mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm
nhuần đạo đức cách mạng, thật sự cần, kiệm, liêm, chính, chí công, vô tư. Phải
giữ gìn Đảng ta thật sự trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người
đầy tớ thật trung thành của nhân dân”. Không phải ngẫu nhiên mà Bác dùng nhiều
từ “Thật” trong một mệnh đề như vậy, chắc chắn Bác đã cân nhắc rất nhiều. Thật
là đối lập với giả, với dối. Thật là đối lập với qua loa, nửa vời, không đến nơi, đến chốn. Bác muốn nhấn mạnh ở những điều
mà Bác căn dặn đối với Đảng phải quan tâm thực hiện cho tốt, không thể giả dối,
nửa vời. Hiểu quan điểm “đầy tớ” theo Bác ở đây là: Cán bộ, đảng viên là người
chăm lo phục vụ nhân dân - mà phục vụ thì phải toàn tâm, toàn ý; tôn trọng, lễ
phép với dân. Phải hướng dẫn nhân dân thực hiện, cái gì dân chưa rõ phải giải
thích để dân thông hiểu mà thực hiện và đặc biệt là phải gương mẫu trước nhân
dân mới làm tròn và xứng đáng với vai trò người lãnh đạo.
Những điều căn dặn tâm huyết ấy của Bác luôn
luôn có ý nghĩa đối với mỗi đảng viên, cán bộ trong việc tu dưỡng, rèn luyện đạo
đức cách mạng. Những nội dung nói về Đảng trong Di chúc của Bác đã kết tinh tất
cả các quan điểm của Bác về Đảng và xây dựng Đảng Cộng sản Việt Nam trong điều
kiện Đảng cầm quyền.
Trong Di chúc, phần dặn dò những công việc
sau chiến thắng đế quốc Mỹ là khá toàn diện, cho chúng ta thấy rõ Di chúc là một
cương lĩnh chính trị xây dựng đất nước. Người căn dặn Đảng ta là ngay sau khi
cuộc kháng chiến hoàn thành thì “toàn Đảng, toàn dân, toàn quân phải ra sức hàn
gắn vết thương chiến tranh” và đó là công việc “cực kỳ to lớn, phức tạp và khó
khăn, chúng ta phải có kế hoạch sẵn sàng, rõ ràng, chu đáo để tránh bị động,
thiếu sót và sai lầm”. Để hoàn thành công việc nặng nề đó, Bác căn dặn: “Theo
tôi, công việc phải làm trước tiên là chỉnh đốn lại Đảng, làm cho mỗi đảng
viên, mỗi đoàn viên, mỗi chi bộ đều ra sức làm tốt nhiệm vụ Đảng giao phó cho
mình, toàn tâm, toàn ý phục vụ nhân dân”.
Có người khi nghe lời căn dặn này, có sự hoài
nghi chắc Đảng ta có vấn đề gì chệch choạc mới chỉnh đốn lại Đảng. Đó là do
chúng ta chưa quán triệt đầy đủ về công tác xây dựng Đảng. Bác thường nói, xây
dựng, chỉnh đốn Đảng là công việc thường xuyên trong quá trình hoạt động và
lãnh đạo cách mạng. Vì sao? “Khi cách mạng gặp khó khăn, chỉnh đốn Đảng để xây
dựng thái độ bình tĩnh, sáng suốt, kiên định lập trường, lý tưởng; khi cách mạng
trên đà thắng lợi, chỉnh đốn Đảng để ngăn ngừa bệnh kiêu ngạo, chủ quan, tự
mãn, lạc quan tếu; khi Đảng cầm quyền, đảng viên rất dễ bị đánh mất mình, ngày
hôm qua vĩ đại, ngày hôm nay không nhất thiết mọi người yêu mến nếu lòng dạ
không còn trong sáng nữa, nếu sa vào chủ nghĩa cá nhân”.
Những lời căn dặn trong Di chúc của Bác Hồ
luôn mang tính thời sự nóng bỏng cả trong quá khứ, hiện tại và tương lai. Di
chúc thể hiện tính cương lĩnh chính trị hành động rất cao, nhất là phần nói về
Đảng, nó kết tinh, chứa đựng những giá trị đạo đức sâu sắc. Học và làm theo tấm
gương đạo đức của Bác - thực hiện Di chúc của Bác, nhất là phần nói về Đảng là
trách nhiệm cao cả của những đảng viên cộng sản chân chính.