 |
Trái cây đặc sản Bến Tre rất phong phú nhưng giá trị mà người nông dân thu được hiện khá thấp vì chưa tham gia chuỗi giá trị. |
Gần nửa năm qua, người chăn nuôi heo lâm vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Nhiều người đã phá sản, bỏ chuồng, chỉ số ít giảm đàn để cầm cự. Cùng với đó, cơ quan chức năng đã vào cuộc với tinh thần trách nhiệm cao. Từ thực trạng đó, xem xét lại, một số cây trồng, vật nuôi khác thuộc lĩnh vực nông nghiệp dường như cũng tiềm ẩn rất nhiều nguy cơ?
1. Vài năm gần đây, chăn nuôi ở Bến Tre hưng thịnh, đem lại
thu nhập quan trọng cho người dân. Đàn gia súc, gia cầm của tỉnh tăng mạnh, hiện
bò có trên 200 ngàn con, heo hơn 600 ngàn con, gia cầm xấp xỉ cán mức 7 triệu
con… Nhưng tất cả đều rất bấp bênh trong điều kiện biến đổi khí hậu ngày càng
nghiêm trọng và trước hội nhập kinh tế quốc tế. Bò Ba Tri đã được Cục Sở hữu
trí tuệ chứng nhận nhãn hiệu tập thể, điều kiện quan trọng để phát triển thương
hiệu, nâng giá trị bò Bến Tre trên thị trường. Nhưng, đàn bò của tỉnh luôn ở
tình trạng “thiếu ăn” vì đất dành phát triển đồng cỏ chưa được chú trọng. Điều
này khiến sự phụ thuộc quá nhiều vào giá cả rơm cuộn. Chỉ cần thương lái tăng
giá rơm cuộn thì lập tức bà con kêu bán bò.
Dù vậy, con bò vẫn có “điểm sáng” hơn heo và gia cầm. Bởi,
việc nuôi nhỏ lẻ, thiếu tập trung thời gian dài đã ngày càng gây ra khó khăn
hơn cho chất lượng sản phẩm trước thị trường hội nhập. Hầu hết người nuôi heo
chỉ chọn heo giống vốn đã lai tạp lâu đời tại địa phương mà không hề chú trọng
đầu tư heo giống hậu bị có chất lượng tốt từ heo nguyên chủng, du nhập. Cho nên
đàn heo Bến Tre đã bị hỏng từ gốc. Thị trường thịt heo cả nước thời gian qua thật
ảm đạm và nếu lại bị hàng thịt đông với giá rẻ, chất lượng cao từ các nước nhập
vào Việt Nam theo quy luật giao thương trong thị trường hội nhập thì liệu thịt
heo của Bến Tre có phải thê thảm hơn hiện nay không.
Từ ngày đàn heo gặp khó khăn đầu ra, nhiều nông dân chuyển
sang nuôi gà nhưng cũng với quy mô nhỏ lẻ, trong môi trường dễ bị dịch bệnh,
giá trị đầu ra luôn thấp… Hiện nay, nhiều người đang lo lắng cho viễn cảnh
“chưa giải cứu heo xong phải giải cứu gà!”.
2. Chuỗi giá trị liên kết trong nông nghiệp được các
chuyên gia kinh tế đánh giá là mô hình phù hợp nhất để nông dân “có quyền lực”
hơn. Nhưng, ngay cả bưởi da xanh, một trong những mặt hàng nông sản độc đáo nhất
của Bến Tre hiện nay tại thị trường trong và ngoài nước nhưng vẫn đang có nguy
cơ lâm vào những “đợt sóng” giá cả và mất dần thương hiệu trong lòng người tiêu
dùng do chưa xây dựng được chuỗi giá trị liên kết hoàn chỉnh. Việc xây dựng chỉ
dẫn địa lý, nhãn hiệu cho trái bưởi da xanh Bến Tre “thủng thẳng” khiến Bí thư
Tỉnh ủy Võ Thành Hạo trong một cuộc họp đã phải sốt ruột nhắc nhở: “Tôi lo
không lâu nữa đặc sản này sẽ giảm giá trị hoặc xấu hơn là bị địa phương khác có
được quyền nhãn hiệu trước. Việc đó hoàn toàn có thể xảy ra và nếu thật sự như
vậy thì người được giao phụ trách chính trong việc này có dám nhận trách nhiệm
chịu kỷ luật với tôi không?”.
Người nông dân e ngại với chuỗi liên kết vì theo họ, tham
gia chuỗi liên kết sẽ đính kèm thêm nhiều điều kiện bảo đảm chất lượng sản phẩm,
như: quy trình chọn giống, quy trình chăm sóc, thu hoạch, bảo quản… như thế là
rườm rà, rắc rối! Đây chắc chắn là những tư duy lạc hậu đã không còn phù hợp với
kinh tế thị trường. Người nông dân vẫn chuộng cách làm ăn tự phát, nhờ “trời”,
đến mùa vụ thương lái vào tận vườn ngả giá, hai bên chỉ cần cái gật đầu là
xong. Tuy nhiên, thực trạng đó lại khiến cho các doanh nghiệp tiêu thụ lặng người
nhìn các đối tác lớn “bỏ chạy” vì họ không đáp ứng đủ số lượng đơn đặt hàng lớn.
Việc này xảy ra trên đàn heo là rõ nhất, khi đối tác Vissan cũng rất nhiều lần
đàm phán với huyện Mỏ Cày Nam nhưng rồi cũng không kết được do phía địa phương
không đáp ứng một số yêu cầu về chất lượng.
Song song đó, Đề án Quản lý, nhận diện và truy xuất nguồn
gốc thịt heo “từ trang trại đến bàn ăn” đã được TP. Hồ Chí Minh triển khai tại
Bến Tre khá lâu nhưng bị bỏ quên. Đến khi một lãnh đạo tỉnh lên báo kể “chuyện
cái vòng” thì việc này mới được “khởi động lại” nhưng đến nay mới có 107 hộ, 10
thương lái và 1 tổ hợp tác chăn nuôi heo tham gia đề án được Sở Công Thương cấp
mã truy xuất nguồn gốc - một kết quả quá khiêm tốn.
Thực trạng trên luôn kèm theo điệp khúc “được mùa mất
giá, được hàng dội chợ” mà cánh thương lái luôn là người chủ động.
3. Nông dân, doanh nghiệp chưa mặn mà với chuỗi liên kết
nghĩa là họ đang chọn hướng làm ăn đi ngược với kinh tế thị trường, với xu thế
hội nhập. Thực tế, các quốc gia, vùng miền đã thành công trong phát triển nền
nông nghiệp hiện đại đều phải thông qua chuỗi giá trị liên kết. Lịch sử tại các
quốc gia có nền nông nghiệp phát triển mạnh cho thấy, trước kia nông dân của họ
cũng chỉ thu về lợi nhuận nhỏ giọt như nông dân chúng ta hiện nay. Thế nhưng, mọi
việc tốt đẹp với họ kể từ khi nhiệt tình, trách nhiệm cao tham gia chuỗi giá trị
liên kết.
Đề án “Thí điểm tổ chức khai thác, thu mua, chế biến,
tiêu thụ cá ngừ theo chuỗi” do Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn thực hiện
từ năm 2014 đã đưa cá ngừ Việt Nam có mặt ở thị trường 140 quốc gia trên thế giới.
Theo đó, nếu như năm 2012, giá cá ngừ dao động từ 50 - 60 ngàn đồng/kg thì đến
nay đã tăng lên hơn 100 ngàn đồng/kg. Để nhận được giá trị thu được từ cá ngừ,
ngư dân các tỉnh miền Trung phải thực hiện một quy trình đánh bắt, bảo quản
khoa học. Đương nhiên, bàn tay Nhà nước trong sự thành công này không hề nhỏ. Vấn
đề quan trọng đặt ra ở đây là: liệu rằng người nông dân, doanh nghiệp ở Bến Tre
vẫn chủ yếu tự “bơi” thì bao giờ mới thật sự tích cực tham gia chuỗi giá trị
liên kết.