Ngày ấy
Gió mưa cơm áo
Trời nước mênh mông
Khách sang sông…
Khắc khoải tay chèo.
Đêm đêm
Tâm hồn tỏa sáng
Lấp lánh trang đời, trang chữ
Thành nấc thang hy vọng
Nâng niu bao dấu chân son
Về nơi xa hoa trái thiên đường.
Tháng năm
Nghiêng nghiêng sương khói
Trăng trắng mái đầu
Ôi sợi nào đàn em chia sẻ
Còn sợi nào trăn trở nhân gian?
Hơn mười năm mênh mang
Khách xưa trở lại
Mái chèo kia đã ra đi lặng lẽ
Bỏ con sóng vỗ về thương nhớ
Bỗng giật mình cất tiếng gọi… đò ơi!