Chải lại mái đầu cho khuôn mặt khôi ngô
Đôi mắt khép theo bàn tay vuốt nhẹ
Đôi chân khẳng khiu ngàn đêm ngày không mỏi
Mẹ kéo sửa thẳng ngay để giấc ngủ thêm nồng
Dẫu hình hài này không do mẹ sinh ra
Nhưng các con mãi là con của mẹ
Thằng Ba đặc công, thằng Năm du kích
Cả những con nói tiếng miền ngoài
Các con về đêm ấy mưa tuôn
Ngôi nhà nhỏ ấm tình mẫu tử
Chiến dịch mở ra các con lại lên đường
Ngôi nhà vắng, mẹ chờ tin chiến thắng
Tin chiến thắng bay về
Nhưng qui luật của chiến tranh là mất mát
Mẹ đón các con về trên chiếc võng cáng thương
Mẹ lo cho từng đứa đàng hoàng
Với động tác nhẹ nhàng, mẹ sợ các con mình thức giấc.
Con mẹ sinh ra ba đứa lên đường
Và cả ba cũng không trở lại
Nghĩa trang nào ôm ấp người thương
Mẹ không được tự tay đưa con vào giấc ngủ
Nhưng mẹ tin
Ở nơi đó cũng có tấm lòng người Mẹ.
Thời gian xóa nhòa vết tích chiến tranh
Nhưng còn mãi tấm lòng của mẹ.