Em về tiên lãng chiều nay
Để quên gió tạt, mây phai cõi người
Kiếp phù du, kiếp trêu ngươi
Khóc bình minh đó, bỗng ngậm cười hoàng hôn
Trời xui chi đận mất - còn
Để sông trôi cứ gọi hồn phù sa
Em về niệm khúc dân ca
Ngắt câu vọng cổ gác qua sông Tiền
Em về với quyện khói hiên
Với hương rừng (1) tạnh tiếng chim gọi mùa
Hồn trong còn hẹn bóng chờ
Mà câu thương (2) gãy nhịp thơ lỡ làng
Em về cầm tiết Đông sang
Bên thềm xưa (1) rụng tiếng đàn (3) ngày xinh
Em về ta khóc một mình
Nghìn sau Đông giá một mình khóc em!
Bến Tre, cuối chiều 9 tháng 1 năm 2014
(1) Tên bài thơ, tập thơ của Dương Thị Thu Vân.
(2) Chữ trong thơ Dương Thị Thu Vân.
(3) Tiếng đàn tranh, vang một thời trẻ trung của
Dương Thị Thu Vân.
(Viếng hương hồn soạn giả, Nhà thơ Dương Thị Thu Vân)