Quen thuộc tự bao giờ
Không nhớ nữa
Nốt trầm buông thánh thót Hàm Luông
Tôi đi giữa yêu thương
Xôn xao miền sông nước
Phù sa thơm mùi bần, đước
Lâng lâng say như buổi gặp đầu tiên
Tôi đi giữa sắc vàng chiều quê óng ả
Vườn cây trái ngọt
Đồng lúa trĩu bông
Những rặng dừa xanh thơ mộng
Nối nhau đến tận chân trời
Tôi đi tìm em ngày xưa
Cô gái chân quê tóc dài tung sóng
Ánh mắt cười giọng nói thân quen
Mùa chướng non hong khô bàn tay em
Gió từ vàm sông thổi về yên ả
Mơn man con nước rằm
Ngọn dừa vươn lên trời cao
Vô tư hát …
Bản tình ca xôn xao
Tôi đi giữa nắng trưa
Cái nắng đồng bằng ru nhè nhẹ
Gặp ai cũng nói cười vui vẻ
Nghe quen tự bao giờ
Hàm Luông… Hàm Luông ơi !