Lương y như từ mẫu ở Bệnh viện Trần Văn An

27/11/2007 - 09:21

Cuộc sống với những tất bật lo toan khiến người ta đôi khi không chú ý đến bản thân mình, thậm chí cả những lúc ốm đau cũng ráng vượt qua không đi bệnh viện. Hay vì bởi một lý do nào đó khiến người ta ngại?. Tôi cũng thường hay “né” bệnh viện với suy nghĩ “Đi phòng mạch tư cho nhanh và tiện”.

Thế nhưng sáng hôm qua, sau khi đi Bệnh viện Trần Văn An về tôi lại có suy nghĩ khác đi và tự hỏi “Tại sao người ta lại không đến những nơi đầy đủ tiện nghi để chăm sóc sức khỏe cho bản thân?” Cả năm tôi không vào bệnh viện một lần nên không hề để ý đến thẻ bảo hiểm. Đến khi cần thì hỡi ôi nó đã mất tự lúc nào. Lập tức tôi làm thủ tục xin cấp lại thẻ và khi đến Bệnh viện Trần Văn An thì đã hơn 10 giờ. Những tưởng giản đơn, nào ngờ phải làm các kiểm tra về X.quang cột sống, siêu âm vì tôi bị đau lưng nặng quá. Tôi cầm phiếu vội vã đến phòng siêu âm – cửa đóng, then cài. Bác sĩ vừa ra về mấy phút. Đang đứng ngẩn ngơ thì bóng một chiếc áo trắng từ phòng X.quang chạy vụt qua, lát sau cùng quay lại với một bác sĩ khác và gọi tôi vào phòng siêu âm. Không vội vã như lúc ra về, bác sĩ T rất cẩn thận, kỹ lưỡng thực hiện các thao tác chuyên môn của mình và trò chuyện với tôi như một người thân. Rời phòng siêu âm, tôi được chụp X.quang cũng mau chóng, đầy trách nhiệm của bác sĩ Â. Và điều làm tôi cảm động là trong khi chờ kết quả, BS Â cứ lo lắng sợ tôi không kịp giờ cấp thuốc buổi sáng. Thật vậy, có các kết quả trong tay thì đã 11 giờ. Ở phòng khám, bác sĩ vẫn chờ xem kết quả và ghi toa thuốc cùng với những lời dặn dò tỉ mỉ. Giờ này tất cả các phòng làm việc đã đóng cửa. Xung quanh vắng lặng, tôi vui vẻ chấp nhận “buổi chiều quay lại lấy thuốc” vì mọi người ở đây đã quá nhiệt tình rồi.

Thế nhưng – Thủy, nhân viên phát thuốc ở đâu hiện ra như một thiên thần nhẹ nhàng kéo cánh cửa và nhanh chóng lấy thuốc cho tôi. Em nhỏ nhẹ: “Sao chị đi trễ vậy? Thường ngày các bác sĩ siêu âm, X.quang được về sớm vì buổi sáng họ đến rất sớm”.

Tôi đã thấy được ý nghĩa của hai chữ “từ mẫu” ở những “lương y” tại nơi này – phải chăng đạo đức Bác Hồ đã thật sự thấm nhuần trong “những chiếc áo trắng” với lời dạy “Lương y như từ mẫu?”

Tôi thật lòng trân trọng và quí mến những tấm lòng của các anh chị ở Bệnh viện Trần Văn An. Tôi xin gởi gắm những dòng tâm sự này như lời cảm ơn đến những người làm công tác ở ngành y và đặc biệt là Bệnh v

Trần Thị Nguyệt (Trường MNBC Hoa Dừa)

Chia sẻ bài viết

BÌNH LUẬN