Ngửa tay gầy chai sạn
Hứng hạt mưa long lanh trong suốt
Vô tư buông mình về đất
Nhân gian khô cằn xanh lại khúc dân ca.
Bong bóng phập phồng
Vỡ tan bàn chân thơ dại
Láng giềng tắm mưa mấy đứa
Trắng xóa tiếng cười lay động hư không.
Nghiêng nghiêng gió
Rưng rưng lìa cành
Xao xác mỏng manh cánh phượng
Cháy mà chi nhói lòng đưa tiễn
Cuối sân trường áo lụa nhạt nhòa xa.
Ướt mèm tiếng ve
Hồn nhiên ca hát
Vết thời gian cây vĩ cầm mòn vẹt
Níu chân ai bịn rịn lá rơi đầy.
Đã bao lần hạ đến rồi đi
Mang cơn mưa lau đất trời nhẵn bóng
Xin cuốn trôi những nhọc nhằn toan tính
Cho đời mãi ngọt ngào trong vắt như hạt mưa.
Tháng 5-2013