Sau mùa gặt
Mênh mông nắng gió
Khẳng khiu rơm rạ
Nhớ ngày nào oằn lưng cõng hạt
Bát cơm đầy xóm dưới làng trên.
Đây đó đốt đồng
Thong dong ngọn khói
Giữa bao la ngỡ tan vào vô tận
Tro bón đồng lặng lẽ mùa sau.
Kẽo kẹt về làng
Vàng ươm quang gánh
Bếp lửa rơm mùi cá kho dung dị
Như đời mẹ chắt chiu tần tảo
Cho con giờ bóng mát bình minh.
Đêm hẹn hò
Trăng nhuộm rơm vàng óng
Mỗi sợi nhỏ như tơ tằm ngày ấy
Buộc đời nhau vướng víu mãi bây giờ.
Ai đã từng ấm lòng từ rơm rạ
Mùi quê hương xin giữ giữa thăng trầm
Chờ một ngày hóa rơm vàng nhân thế
Ngọn lửa hồng ấm lại mấy vòng tay.
Tháng 3-2013