Bầu trời trong vắt
Những đám mây hư vô nhạt nhòa xa hút
Tay khẽ chạm chân trời mềm mại
Như gần lắm đâu đây cuối con đường.
Ngoài vườn yên ắng
Đong đầy tiếng chim
Ngọt ngào như giấc trẻ thơ ngây dại
Mặt trời vô tư
Buông những sợi tơ vàng óng
Đánh thức bao bờ cỏ dại
Từ lâu dấu mặt phèn chua cằn cỗi
Dâng tặng cho đời mấy thảm xanh.
Những con đường lặng lẽ
Chở nắng mưa hao gầy năm tháng
Cõng vui buồn dấu chân nhân thế
Nhẵn bóng nhọc nhằn, nứt nẻ riêng mang.
Sau những giấc mơ hư thực
Tìm lại chính mình và bao điều được mất
Bàn chân trầy xước lợi danh rỉ máu
Vẫn nhóm lửa yêu thương thức hết đêm người.
Thu 2014.