Chủ tịch Hồ Chí Minh là lãnh tụ thiên tài, người thầy vĩ đại của cách mạng Việt
Nam, một danh nhân văn hoá thế giới. Bằng nếp sinh hoạt đời thường và lối làm
việc giản dị, khoa học, Bác Hồ là tấm gương sáng phản chiếu những điều tốt đẹp,
là mẫu mực của sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa lý luận với thực tế, giữa giáo dục
đạo đức với thực hành đạo đức.
Một trong những vấn đề đạo đức mà Chủ tịch Hồ Chí Minh muốn nêu gương để toàn
dân noi theo là chấp hành pháp luật.
Chuyện kể rằng, một lần trên đường
đi, gặp đèn đỏ ở ngã tư, xe chở Bác phải dừng lại. Một đồng chí bảo vệ định đến
bục cảnh sát giao thông yêu cầu bật đèn xanh mở đường cho xe Bác. Thấy vậy, Bác
ngăn lại và nói: “Các chú không được làm như thế. Phải gương mẫu tôn trọng luật
lệ giao thông, không nên bắt người khác nhường quyền ưu tiên cho mình”.
Qua câu chuyện, chúng ta thấy rằng, Chủ tịch Hồ Chí Minh là người luôn
tôn trọng pháp luật, nhất mực tuân theo pháp luật cho dù mình đang đứng ở cương
vị nào. Hồ Chí Minh ý thức sâu sắc rằng, trong việc xây dựng Nhà nước kiểu mới,
tấm gương đạo đức của các bậc lãnh đạo, của các nhà cầm quyền có ý nghĩa vô cùng
to lớn. Nhân dân sẽ noi theo gương đó mà hành động, ứng xử. Đối với Người, địa
vị càng cao, uy tín càng lớn, thì việc chấp hành và thực hiện pháp luật phải
càng nghiêm chỉnh. Theo Người, pháp luật là sự thể chế hoá đường lối, chủ trương
của Đảng, thể hiện ý chí của nhân dân, nên phải được thực hiện thống nhất trong
cả nước, mọi người đều bình đẳng trước pháp luật. Trong điều kiện đảng cầm
quyền, mọi cán bộ, bất cứ ở cương vị nào, đều phải sống và làm việc theo pháp
luật. Không cho phép bất cứ ai dựa vào quyền thế để làm trái pháp luật. Đó là
những quan điểm rất tiến bộ của Người mà cho đến nay vẫn còn nguyên giá trị.
Là vị Chủ tịch nước, Người được hưởng nhiều quyền ưu tiên, nhưng Người
không sử dụng quyền ưu tiên ấy cho mình, để theo đuổi những giá trị, những hành
động cao đẹp. Đối với Người, việc gì nhỏ thì phải nghiêm túc, việc gì lớn cần
phải cẩn trọng. Lời nhắc nhở của Người không chỉ là một bài học đắt giá cho
người lái xe, mà còn là sự thể hiện một tâm hồn cao thượng, trong sáng, giản dị
nhưng cao cả, bình thường nhưng vĩ đại của Người. Hành động ấy không chỉ là tấm
gương cho những người bên cạnh Bác lúc ấy noi theo, mà còn là tấm gương cho đời
đời thế hệ sau học tập.
Đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh, việc thực hành các
giá trị đạo đức đồng nghĩa với thực hành luật pháp một cách tự giác. Thực hiện
luật pháp không phải theo cách áp đặt, bắt buộc, mà Bác thực hiện theo nhu cầu
tự thân bên trong, thực hiện một cách thành tâm, chân thành. Bác cho rằng tuân
thủ luật pháp như vậy, thì đây cũng là một nét của văn hóa dân chủ, ý thức được
nghĩa vụ của mình, vì pháp luật là đại diện cho ý chí của nhân dân, mình thực
hiện luật pháp tức là mình tôn trọng ý chí của nhân dân.
Chúng ta biết
rằng, Đảng và Nhà nước ta đang tiến hành xây dựng Nhà nước pháp quyền XHCN, tức
là trong Nhà nước ấy pháp luật được đặt ở vị trí tối thượng. Tất cả các cá nhân
và tổ chức đều phải thực thi nghiêm chỉnh mọi quy định của pháp luật, trong đó
“mọi công dân được làm những gì mà pháp luật không cấm”, còn “mọi cán bộ, công
chức chỉ được làm những việc mà pháp lu