Người về cùng tháng Giêng xanh
Ta thưa nắng sớm và vênh gió chiều
Dừa ơi đừng hát lời yêu
Để ta níu lại bước vèo tháng năm
Mải mê mấy nẻo thăng trầm
Ngờ đâu sông vẫn âm thầm bên ta
Sóng thôi náo nức đi xa
Để cho bến đục dần dà lắng trong
Cuối trời còn một đóa hồng
Lung linh cháy giữa cõi lòng quạnh hiu
Nghe chừng cằn một nỗi yêu
Bỗng xuân thiếu nữ trong veo ập về
Một lần nghe sóng thầm thì
Một đời thấu nỗi đam mê không cùng
Người về cùng tháng Giêng hồng
Trời Xuân trổ vạt mây bông trắng ngần.