Không gian trầm mặc uy nghi
Mùng chín tháng chạp chị đi xa rồi
Dòng Hàm Luông lặng lẽ trôi
Đất cù lao tiễn một người đi xa
Chị về nơi ấy theo Cha
Đem “Mùa phượng đỏ” lời ca theo cùng
Người con đất Hưng Khánh Trung
Tâm hồn mộc mạc bao dung lạ thường
Suốt đời hai tiếng quê hương
Bến Tre nguồn cội yêu thương mặn nồng
Giọng trầm rơi giữa thinh không
Ngồi nghe chị kể mà lòng tái tê
Hình như “Lỡ một chuyến về”
Hò, xê, xang, cống lời thề trăm năm
Vẫn tròn như một cung hằng
Chị về yên nghỉ cho lòng thảnh thơi
Nợ trần gian một kiếp người
Còn câu vọng cổ trên đời này thôi
Nấm mồ xanh giữa đất trời
Ngàn năm sau vẫn hát lời tri ân.
(Kính viếng hương hồn Soạn giả Dương Thị Thu Vân)