Ta cúi nhìn ta trong đáy nước
Thấy tràn nhân ảnh vượt ngàn lau
Hai ta một gánh dãi dầu
Bến quê nay sáng trong màu nắng mưa
Thấm thoát trải mấy mùa gươm súng
Trước an nguy dừa đứng thẳng hàng
Đêm dài vắt mảnh đời ngang
Máu xương chưa cạn lầm than kiếp người
Đã xa lắm rồi thời tấm mẳn
Sống bao dung sống chẳng riêng mình
Đời dừa đâu nệ tử sinh
Phương nào cũng dựng tấm tình sắt son
Đường nhân nghĩa khuất trông mờ tỏ
Những tàn trăng rạn vỡ âm hồn
Đêm từng đêm ngập gió sương
Ta vùng đứng dậy theo nguồn nước khơi
Ta sẽ đứng như lời thệ ước
Ngàn xa chen mươn mướt một màu
Đất bằng bằng tận mai sau
Nhớ thương người gió lay tàu lá xanh.
Tranh ký họa bút sắt
của họa sĩ
Trường Chăm.