Biển Thạnh Phong vẫn từng đợt sóng trào
Vỗ nhè nhẹ vào bờ xanh cỏ lá
Ngoài khơi xa vẫn những con tàu đánh cá
Lướt êm đềm trên mặt biển mênh mông
Mấy ai ngờ: chính nơi này - bờ biển Thạnh Phong
Từng một thuở hào hùng lập nên bao chiến công lừng lẫy
Từng đưa đón những chuyến tàu chở đầy vũ khí
Từ Bắc vào Nam.
Gan dạ
Kiên cường
Những nông dân rất dung dị, bình thường
áo bà ba, khăn rằn quấn cổ
khi bước xuống tàu đã trở thành cảm tử
không tuổi - không tên - không số những con tàu
Để hôm nay
biển Thạnh Phong rất đỗi tự hào
dang rộng vòng tay mừng những đứa con yêu - Hải đoàn Cựu chiến binh đoàn tàu không số
Về thăm lại chiến trường xưa một thời gian khổ
Máu đổ xương rơi giành độc lập, thanh bình
Và, đêm nay - Thạnh Phú quê mình
Như sống lại khí thế hừng hực tiến công “đường
Hồ Chí Minh trên biển” thuở năm mươi năm trước
Rợp bóng cờ hồng
Đông vui, náo nức
Những chiến sĩ năm xưa
Mái tóc đã bạc màu theo năm tháng
Vẫn dáng dấp hào hùng
Ngực lấp lánh huân chương
Mặt tươi cười hớn hở
Gặp lại nhau, tay bắt mặt mừng
Nhắc chuyện hôm nao
Nước mắt rưng rưng
Người mất
Người còn…
Chúng tôi
những thế hệ đi sau
Trong giây phút thiêng liêng
được tận mắt nhìn những chứng nhân lịch sử
Những trang sử hào hùng hằn sâu trong trí nhớ
Mảnh đất quê mình
Mảnh đất kiên trung.
Thạnh Phong, 20-10-2011