Căn nhà nhỏ nằm yên ắng giữa khu vườn, nhưng những người sống trong đó đang còn ngổn ngang nỗi lo vì có người bị bệnh ngặt nghèo.
Năm nay, cô giáo Nguyễn Thị Hồng Cúc, ở ấp Nhơn Phú, xã Hòa Nghĩa (Chợ Lách) dạy ở Trường Tiểu học thị trấn Chợ Lách được 23 tuổi nghề. Cô là một giáo viên giỏi, vào nghề được 2 năm cô đã đạt giáo viên giỏi cấp huyện, sau đó, nhiều năm liền cô đạt danh hiệu giáo viên giỏi cấp tỉnh. Thành tích của cô được UBND tỉnh, Bộ Giáo dục và Đào tạo tặng bằng khen, đoạt giải thưởng Võ Trường Toản, được nhận Kỷ niệm chương của ngành, và cao nhất là Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ (năm 2008). Nói đến đây cô Cúc nghẹn ngào: Từ khi đi khám và phát hiện bị bệnh, do thường xuyên tạm hoãn việc giảng dạy nên cả danh hiệu của trường tôi cũng không đạt.
Nhà chồng đông anh em nhưng chỉ có vài công đất ruộng mới chuyển lên vườn. Vợ chồng cô Cúc được mẹ chồng cho một khoảng đất cất căn nhà nhỏ. Ngày ngày, chồng lo quán xuyến gia đình và chăn nuôi, cô Cúc đi dạy, tiền lương là nguồn trang trải chính cho cả gia đình. Cuộc sống của họ giản dị nhưng rất đầm ấm. Hai đứa con lần lượt chào đời, đến nay, đứa lớn được 9 tuổi, đứa nhỏ 4 tuổi. Niềm vui quá ngắn ngủi đối với gia đình cô, đứa con lớn bị bệnh về não, chậm phát triển. Hiện, bé cân nặng chỉ 14 kg, được cô gởi vào lớp học, nhưng chỉ để vui. Cô Cúc nhiều lần cảm thấy sức khỏe của mình có dấu hiệu không bình thường, nhưng cứ bỏ qua. Đến năm 2008, cô đi khám và phát hiện bệnh ung thư vú. Mỗi tháng, 4 ngày, cô gởi hai đứa con sang nhà mẹ chồng và nhờ người thuê xe đưa rước con đi học. Vợ chồng cô phải lên Trung tâm Ung bướu và Viện tim để điều trị. Điều trị ở Trung tâm Ung bướu, cô chỉ chịu chi phí 20%, còn ở Viện tim thì phải tự lo khoản viện phí. Mỗi lần như vậy, chi phí thuốc và các khoản khác không dưới 2 triệu đồng. Đồng nghiệp và người thân thương hoàn cảnh của cô, nhưng cũng chỉ giúp được vài lần. Lương theo công việc, cô chỉ còn hưởng 75%. Số tiền thấu chi trong thẻ ATM là 30 triệu đồng, cô đã rút ra hết để điều trị bệnh. Hàng tháng, tiền lương trả vào thẻ, ngân hàng trừ lãi mất 390 ngàn đồng, số còn lại chẳng là bao.
Cô Cúc bộc bạch: Mới đây, Liên đoàn Lao động tỉnh cử cán bộ đến khảo sát để hỗ trợ 20 triệu đồng từ quỹ mái ấm công đoàn cho tôi cất căn nhà. Tôi đã xin và được mẹ chồng đồng ý cho khoảng 100 m2 đất cạnh nhà mẹ chồng để cất căn nhà. Cô lý giải: Tôi muốn cất nhà gần mẹ chồng để được mẹ giúp chăm sóc hai đứa con. Tuy bên nội nghèo nhưng rất thương cháu, được sống gần nhà chồng, tôi cảm thấy an tâm hơn…
Quỹ mái ấm công đoàn đến với gia đình cô Cúc trong điều kiện đặc biệt này đã giúp cô vơi đi phần nào những lo toan của một người mẹ, người vợ đang trong giai đoạn bệnh chồng lên bệnh.