Hưng Phong phát triển mạnh một làng nghề

23/07/2010 - 08:56
Sản phẩm của làng nghề Hưng Phong được tiếp thị tại các hội chợ, triển lãm.

Lần này, chúng tôi về Hưng Phong  (Giồng Trôm) không còn phải lụy đò nữa mà qua sông bằng con phà êm ả. Đứng bên bờ Phước Long nhìn về Hưng Phong, tôi say sưa chiêm ngưỡng bức tranh quê mượt mà với rừng dừa xanh biếc, chạy dài giữa bốn bề sông nước.

Khi vùng đất cheo leo heo hút này được khai thông bằng việc mở phà đã hoàn toàn phá thế biệt lập từ nhiều năm qua. Giờ đây, Hưng Phong như vươn mình đứng dậy với thế mạnh kinh tế vườn và người dân đã tận dụng phát triển các ngành nghề tiểu thủ công nghiệp. Đặc biệt, nghề đan giỏ cọng dừa xuất khẩu đang hưng thịnh, đã tạo thêm sức sống mới cho vùng quê sông nước này.
Tôi nhớ trước đây có lần về Hưng Phong nghe mấy cụ già kể lại rằng làng nghề này được hình thành cách đây cũng không lâu lắm, chỉ từ năm 1992,  với mặt hàng chủ lực là sản xuất giỏ quà tặng và giỏ cắm hoa. Làng nghề phát triển mới đây, nhưng nơi này có nhiều nghệ nhân chuyên làm hàng thủ công mỹ nghệ từ rất lâu, có một thời đã bị mai một đi. Bây giờ, bà con đã mạnh dạn đầu tư vốn phát triển nghề từ một ấp lan rộng ra toàn xã. Đã 18 năm ổn định và phát triển, làng nghề đan giỏ cọng dừa, thủ công mỹ nghệ từ trái dừa, gáo dừa, thân dừa và nhiều hàng thủ công mỹ nghệ khác. Đặc biệt, số lao động của làng nghề không ngừng tăng lên. Ban đầu chỉ đan giỏ, với khoảng 20 hộ sản xuất. Đến nay, toàn xã đã có khoảng 450 hộ tham gia, với 1.200 lao động đan giỏ cùng với 40 lao động khác chuyên làm hàng thủ công mỹ nghệ từ trái, thân dừa, gáo dừa. Hàng năm, làng nghề đã sản xuất được khoảng 500.000 bộ giỏ cọng dừa các loại và trên 200 mặt hàng hàng thủ công mỹ nghệ. Giá trị sản xuất hàng năm trên 2,1 tỷ đồng. Hưng Phong có diện tích đất tự nhiên 1.157ha, trong đó diện tích đất nông nghiệp có 584ha và diện tích vườn dừa chiếm tới 90%. Từ một xã chuyên sống bằng nghề làm vườn, chủ yếu là vườn dừa, nên ngoài thu nhập chính từ dừa, người dân còn có nguồn thu nhập phụ rất đáng kể bằng nghề đan giỏ cọng dừa, hàng thủ công mỹ nghệ từ dừa và các cơ sở như thạch dừa, than thiêu kết. Hiện, mỗi ấp có trên 30% hộ làm nghề đan giỏ cọng dừa, như: ấp 3 có khoảng 150 hộ đan giỏ, giải quyết cho trên 400 lao động. Theo số liệu điều  tra mới đây, toàn xã có tới 1.200 lao động tiểu thủ công nghiệp, chiếm 30% tổng lao động toàn xã (4.144 người). Thu nhập bình quân trên lĩnh vực tiểu thủ công nghiệp tăng thêm là 1,4 triệu đồng/người/năm.
Theo đánh giá của lãnh đạo địa phương, làng nghề sống được và phát triển như bây giờ là nhờ có vùng nguyên liệu ổn định, từ các xã Thạnh Phú Đông, Định Thủy, Bình Khánh. Các sản phẩm luôn được các nghệ nhân không ngừng cải tiến mẫu mã, đáp ứng được nhu cầu khách hàng. Sản phẩm của làng nghề có sự cạnh tranh cao và đứng vững trên thị trường, có khả năng đáp ứng các hợp đồng với khối lượng lớn. Tuy nhiên, việc đầu tư kết cấu hạ tầng giao thông, kỹ thuật làng nghề còn chậm. Hệ thống giao thông chưa hoàn chỉnh, việc vận chuyển nguyên liệu, sản phẩm còn gặp nhiều khó khăn, nhất là đối với các vệ tinh đầu mối tiêu thụ sản phẩm, thường trong các tháng mùa mưa. Việc tập hợp lực lượng lao động chưa nhiều, đầu tư vốn ít, sản xuất còn nhỏ lẻ, sản phẩm khối lượng nhỏ là trở ngại lớn trong việc mở rộng thị trường, nhất là thị trường xuất khẩu. Để  phát triển ổn định với qui mô lớn, làng nghề cần sự hỗ trợ từ nhiều phía. Trong đó, làng nghề cần hình thành HTX, xây dựng cơ sở vật chất, vốn sản xuất, ứng dụng KHKT vào sản xuất, mẫu mã đa dạng. Làng nghề cũng rất cần được hỗ trợ đăng ký nhãn hiệu hàng hóa; trang bị máy tuốt cọng dừa, máy chẻ nan, đào tạo nguồn nhân lực, đầu ra cho sản phẩm, nhất là thị trường xuất khẩu.

 

Bài, ảnh: Thu Huyền

Chia sẻ bài viết

BÌNH LUẬN