Cái khó bó cái… thành
tích
Cùng với nam Long An, bóng chuyền Bến Tre được liệt vào
diện “con nhà nghèo” bởi hoàn toàn phụ thuộc vào nguồn ngân sách tỉnh. Khó khăn
về tài chính khiến bóng chuyền Bến Tre gặp khó trong việc khơi dậy tiềm năng của
nhóm cầu thủ giỏi và triển vọng, trong khi những đội bóng giàu tiềm lực tài
chính khác như Sanest Khánh Hòa, Becamex Quân đoàn 4, VTV Bình Điền Long An,
Maseco TP. Hồ Chí Minh, XSKT Vĩnh Long, Đức Long Gia Lai… làm rất tốt.
Toàn quốc hiện có 21 đội mạnh, trong đó nam 11 đội và nữ
10 đội. Bến Tre giành quyền lên thi đấu tại Giải vô địch quốc gia 2006 và từng
xuống hạng năm 2009. Sau khi trở lại giải đấu cao nhất năm 2010 thì cuối năm đội
bóng xứ Dừa lại xuống hạng một lần nữa. Năm 2014, sau khi giành 11 điểm trong
các trận đấu, Bến Tre chính thức được trở lại sàn đấu các đội mạnh, nhưng vẫn lẹt
đẹt thi nhau đội sổ tại bảng nam với đội Long An.
Được biết, trong 12 vận động viên (VĐV) của đội Bến Tre,
chỉ có những tay đập được xếp vào đội hình chính thức có mức lương khoảng 3 triệu
đồng (chưa tính tiền ăn). Các VĐV còn lại mỗi tháng chỉ được nhận lương khoảng
1,3 triệu đồng/người. Kinh phí hàng năm tỉnh chi cho bóng chuyền thi đấu ở Giải
vô địch quốc gia cũng chỉ hơn 1 tỷ đồng.
Ở Giải vòng 1 Vô địch quốc gia 2016 hồi đầu tháng 4 cho
thấy, mục tiêu của các học trò huấn luyện viên (HLV) Mai Văn Điều không phải là
được xếp cao trong bảng tổng sắp mà là… trụ hạng, dù đội có sự đóng góp của cầu
thủ số 1 Bến Tre là Nguyễn Trường Giang sau thời gian dài thi đấu cho Á quân Giải
Vô địch quốc gia 2015 Sanest Khánh Hòa. Ngoài ra, cầu thủ cao nhất Bến Tre là
Ngô Vũ Trường An cũng đã hồi phục chấn thương sau tai nạn giao thông, có thể trở
lại thi đấu tốt. Ngược lại đội hình thi đấu thì các cầu thủ Bến Tre cũng bị ảnh
hưởng không ít đó là chế độ có giảm đôi chút. Nguyên nhân được giới chuyên môn
cho rằng vì… cầu thủ số 1 Nguyễn Trường Giang?! Những năm qua, khi Sanest Khánh
Hòa mượn cầu thủ Nguyễn Trường Giang thì họ bù lại số tiền khoảng 300 triệu đồng
(chưa tính thuế) để hỗ trợ kinh phí cho đội bóng. Dĩ nhiên, năm nay khoản kinh
phí này sẽ bị cắt vì Trường Giang đã được trả lại cho Bến Tre.
Trò chuyện với các “lão làng” của ngành thể thao tỉnh,
không ít người cho rằng, nguyên nhân chính vẫn là thiếu kinh phí. Bởi lẽ thường
nếu như các VĐV được đầu tư kinh phí và có chế độ tiền thưởng cao thì tất cả họ
đều cống hiến hết mình. Thực tế cho thấy, ở các đơn vị tỉnh bạn nếu có sự tham
gia đầu tư của một doanh nghiệp, các VĐV sẽ được chăm lo từ tiền ăn, nơi tập
luyện, dụng cụ tập luyện, thậm chí “mua” và “nuôi” các VĐV xuất sắc thuộc danh
sách “top” của quốc gia thì hiển nhiên thành tích đơn vị đó sẽ được tăng lên.
VĐV Ngô Vũ Trường An vừa đùa vừa thật rằng “có tiền thưởng cao tự động các VĐV
sẽ thi đấu quyết liệt hơn. Tinh thần thi đấu là rất quan trọng”.
Cần những “cặp đôi
hoàn hảo”
Ví dụ khá dễ thấy như đội hình tuyển nam và nữ của Long
An. Không tìm được nhà tài trợ mới sau khi tập đoàn Hoàng Long rút lui năm
2011, dù được lãnh đạo tỉnh Long An rất quan tâm, ưu ái với chủ trương sử dụng
dòng tiền từ ngân sách tỉnh để bù đắp vào khoản thiếu hụt sau cuộc chia tay giữa
đội bóng và doanh nghiệp, thầy trò HLV Nguyễn Xuân Dung vẫn bị đánh giá cùng với
Bến Tre là hai đội bóng “nghèo” nhất nội dung của nam tại giải vô địch quốc
gia.
Trong khi đó ở đội nữ Long An, khởi đầu của câu lạc bộ là
đội bóng chuyền nữ Dệt Long An được thành lập từ năm 1986, từ lúc thăng hạng đội
mạnh năm 1990 đến hiện nay, đội có 7 lần đứng ở 3 thứ hạng đầu quốc gia (liên
tiếp giai đoạn từ năm 1993 đến năm 1999). Khi Công ty Dệt Long An gặp khó khăn
trong sản xuất và kinh doanh, đội bóng chuyền cũng bị ảnh hưởng, tuy nhiên tiềm
năng của đội thì rất lớn. Năm 2004, Công ty phân bón Bình Điền chính thức
“nuôi” đội nữ và từ đó đến nay, VTV Bình Điền Long An luôn nằm trong top 5 đội
nữ xuất sắc toàn quốc.
Theo HLV Nguyễn Hoàng Anh - Phó đội tuyển Bến Tre, các
thành viên trong đội và quản lý ngành thể thao luôn tìm giải pháp để có kinh
phí duy trì và chế độ tiền thưởng cho các VĐV. Tuy nhiên việc tìm một nhà đầu
tư như Bình Điền, Sanest, Đức Long hay các doanh nghiệp lớn khác đang đầu tư
vào các môn thể thao như Hoàng Anh Gia Lai, Lộc Trời, PVF, Domesco… không phải
là một bài toán dễ. Điều đó một phần nhờ vào ngành chức năng tìm mối quan hệ và
gắn kết với các doanh nghiệp để có nguồn xã hội hóa, phần lớn khác là nhờ vào
khả năng và thành tích thi đấu của các VĐV. Phía đại diện một “thương hiệu” khá
nổi tiếng về tài trợ cho ngành thể thao của tỉnh lên tiếng rằng với thành tích
“lẹt đẹt” của đội hiện nay thì việc họ tham gia vào “nuôi gà”, bao giờ mới được
thu hoạch?
Nói thế không có nghĩa các học trò của HLV Mai Văn Điều đều
nhìn vào tiền thưởng mà cống hiến. Những khó khăn đội đang gặp như: sự kết hợp
giữa những VĐV có kinh nghiệm thi đấu và các VĐV trẻ với một số VĐV ngoài tỉnh
nên trong tập luyện và thi đấu chưa có sự gắn bó, ăn ý cao; về trình độ thể lực,
kỹ thuật, chiến thuật chưa đồng đều; chính sách đãi ngộ, khen thưởng trong năm
2015 đối với đội cũng đã có sự cải thiện nhất định nhưng so với những đội bóng
cùng hạng thì còn có sự chênh lệch khá lớn, từ đó tư tưởng một số VĐV chưa thật
sự ổn định… Nhưng tinh thần đoàn kết đã gắn kết các thành viên trong tập thể đội
từ ban huấn luyện cho đến VĐV thành một khối thống nhất, cống hiến vì sự phát
triển của đội tuyển.
Năm 2015, trụ hạng là thành tích “không tưởng” nhưng lại
thành hiện thực. Đối với giải Vô địch quốc gia năm nay, vòng 1 đã khép lại với
vị trí thứ 4/5 đội tại bảng A (chót bảng là Long An) thì khả năng trụ hạng cuối
mùa giải của các “chàng trai cao kều” có thật sự cao? Để tìm lời giải cho một
bài toán “thoát nghèo”, bóng chuyền Bến Tre cần lắm nhà tài trợ, như các đội bạn.