Lúc sinh thời, ông bà N. ở huyện Mỏ Cày Nam có 6 người con (4 trai, 2 gái) và 12 công đất ruộng cùng 4 công đất vườn. Phần đất ruộng, ông bà N. cho người con trai thứ ba 6 công, cho người con trai thứ tư 4 công và bán 2 công. Quá trình chia đất cho các con, ông bà có kêu người con trai cả (tên Đ.) cho đất nhưng anh này cứ ậm ừ chưa nhận. Riêng hai người con gái sống ở quê chồng, ông bà không cho đất. Phần đất vườn 4 công (4.000m2), ông bà N. cho người con trai út (tên M.) đang sống chung với ông bà.
Khi ông N. còn sống, những người con của ông không tranh chấp và cũng không “bàn vô, bàn ra” về chuyện chia đất. Năm 2005, phần đất vườn 4.000m2 được cơ quan Nhà nước thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCN.QSDĐ) do anh M. cùng vợ là chị B. đứng tên. Năm 2008, ông N. chết, vợ ông (bà N.) tiếp tục sống chung với vợ chồng anh M. Năm 2009, anh M. chẳng may bị tai nạn qua đời, bà N. vẫn sống với chị B. (vợ anh M.). Mấy tháng sau, anh Đ. (con trai cả của ông bà N.) tới nhà chị B đòi 1.000m2 đất vườn với lý do: năm 2006, ông bà N. có cho anh 1.000m2/4.000m2 đất mà anh M. đã nhận trước đó nhưng Đ. chưa nhận, nay cha và em trai đã chết nên anh Đ. đòi lại. Chị B. không đồng ý. Đòi đất không được, anh Đ. nhiều lần đến vườn của chị B. bẻ dừa, đốn chuối đem đi bán và đập phá đồ đạc của chị B.; đồng thời, còn hăm dọa mẹ con chị B. và rước mẹ ruột (bà N.) về ở chung với gia đình mình ở huyện Thạnh Phú. Trong những lần anh Đ. đến vườn bẻ dừa, đốn chuối chở đi, chị B. có báo cho công an ấp và xã đến lập biên bản nhưng việc này vẫn tái diễn nhiều lần. Tháng 8-2011, chị B. có làm đơn gửi đến Công an huyện Mỏ Cày Nam nhờ can thiệp.
Tháng 12-2011, Công an huyện Mỏ Cày Nam có văn bản trả lời, nội dung: anh Đ. có đập phá một số đồ đạc của chị B., xuất phát từ việc chị không trả lại 1.000m2 đất vườn mà ông bà N. (cha mẹ ruột anh Đ.) đã cho năm 2006; những lần anh Đ. thu hoạch dừa, chuối chở đi bán là để nuôi mẹ ruột (bà N.); công an huyện đã chỉ đạo cho công an xã phối hợp với các ngành, đoàn thể xã tổ chức hòa giải vụ tranh chấp 1.000m2 đất này nhưng không thành, do hai bên tranh chấp không thể thỏa thuận được với nhau. Sau đó, hội đồng hòa giải của xã có yêu cầu anh Đ. gửi đơn đến Tòa án Nhân dân huyện yêu cầu giải quyết, nhưng đến nay anh Đ. vẫn chưa làm.
Theo đơn khiếu nại của chị B., tổng số tài sản mà anh Đ. đã lấy của chị (dừa, chuối) và tài sản anh Đ. làm thiệt hại trị giá khoảng 20 triệu đồng. Chị B. có thể gửi đơn đến tòa án huyện, kiện đòi anh Đ. bồi thường thiệt hại. Ngược lại, anh Đ. có thể gửi cho tòa án, yêu cầu giải quyết tranh chấp tài sản thừa kế. Việc anh Đ. đập phá đồ đạc và bẻ dừa, đốn chuối của chị B. xảy ra đã lâu và tái diễn nhiều lần, vì sao chính quyền địa phương vẫn không giải quyết ráo rẽ?