Nhà thơ Chim Trắng đã từ trần chiều ngày 28-9-2011, hưởng thọ 74 tuổi. Lễ động quan đã được cử hành vào lúc 10 giờ sáng thứ bảy (1-10-2011), hỏa táng tại Nghĩa trang Chánh Phú Hòa, Bến Cát, Bình Dương. Ông để lại ngoài nhiều tập thơ và những dòng di cảo, còn có một nhân cách đáng kính cả trong đời sống lẫn văn chương.
Nhà thơ Chim Trắng tên thật là Hồ Văn Ba (theo họ mẹ), sinh năm 1938 ở huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre, tham gia hoạt động cách mạng trong phong trào Bảo vệ hòa bình của luật sư Nguyễn Hữu Thọ. Ông từng bị chính quyền Ngô Đình Diệm bắt giam giữ hai lần ở Mỹ Tho và Sài Gòn. Sau đó, ông trốn khỏi nhà tù và vào chiến khu làm công tác thanh niên, viết báo, làm thơ. Nhiều bài thơ nổi tiếng, giàu tính chiến đấu của ông từng được đông đảo cán bộ, chiến sĩ thời kháng Mỹ đón nhận, trang trọng chép vào sổ tay trao tặng, khích lệ, động viên nhau ra tiền tuyến. Sau năm 1975, nhà thơ Chim Trắng có nhiều năm đảm nhiệm cương vị Tổng Biên tập Báo Văn Nghệ TP. Hồ Chí Minh. Sau khi nghỉ hưu (năm 2006) ông về Bình Dương sinh sống.
Tác phẩm chính của ông: Có đâu như ở miền Nam (với Lê Anh Xuân, Viễn Phương, 1968); Tên em rực rỡ vô cùng (1971); Đồng bằng tình yêu (1973); Một góc quê hương (1974); Những ngả đường (1980); Dấu vết nhỏ nhoi (1984); Thơ Chim Trắng - Cỏ gai (1998); Hát lời cỏ hát (1999); Nhân có chim sẻ về (2006).
Tập thơ Những ngả đường của ông từng đạt giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 1981. Năm nay, nhà thơ Chim Trắng được đề cử giải thưởng Văn học nghệ thuật cho hai tập thơ Nhân có chim sẻ về và Những ngả đường.
Ban biên tập và tập thể phóng viên, biên tập viên, cán bộ công nhân viên Báo Đồng Khởi thành kính phân ưu cùng gia đình nhà thơ Chim Trắng - người con ưu tú của xứ dừa quê hương trong niềm tiếc thương vô hạn.
Vĩnh biệt nhà thơ Chim Trắng!
Thử bằng lục bát
Thử làm một giấc chiêm bao
Xem em còn giữa lao xao chợ đời
Thử hư vô thử lạc loài
Xem em còn trỏ ngón tay chỉ đường
Thử làm một kẻ vong ân
Xem em còn có ân cần nữa không
Thử rồ làm kẻ chơi ngông
Xem em còn có cầu mong tôi về
Thử đêm một giấc xanh rì
Mờ mờ nhân ảnh người đi giữa ngày
Thử gì cũng thấy trắng tay
Buồn - vui nuốt mãi chưa đầy bảy mươi
Thử luôn môi ngậm cỏ vùi
Thấy ta đang đến bờ vui gặp mình.
Chim trắng |