Cô là mẹ, ươm mầm em thơ bé,
Nắn bàn tay và dạy bảo em nghe.
Đây trang vẽ ông mặt trời tròn xoe,
Và bài hát, ngày đầu tiên đi học.
Cô là chị, dịu dàng nâng tiếng đọc,
Gieo vần thơ, sửa con chữ i tờ,
Muôn phép tính tươi xinh trang giấy trắng,
Truyện ngày xưa, bài đạo đức thành nhân.
Cô là nắng ấm soi đường đi học,
Là mây, mưa, gió dịu giấc say trưa,
Là gương soi, là tiếng hát đò đưa,
Là đèn sáng, rọi đường em tiến bước.
Không ai khác, chính Cô - Người bạn lớn
Mở cho em cổng mơ ước vào đời.
Tiếp niềm tin, cuộc sống mãi thắm tươi.
Dìu em đứng, sau mỗi lần gục ngã.
…
Bao la quá! tình Cô như sóng cả,
Thuyền em xa, nhờ lớp sóng
đẩy nâng.
Một đóa hồng như tấm lòng
tri ân,
Xin cung kính em dâng
Ngày Nhà giáo…