Đêm Nguyên Tiêu
Ông cụ từ đình lủi thủi
Bên đàn xã tắc
Dưới cội Thần Mai
Tôi có nghe đâu những lời thì thầm ông khấn vái
Biết phận thấp hèn, ông vẫn cầu cho quốc thái dân an
Cung kính thắp nén nhang
Hiu hiu đàn xã tắc
Có câu chuyện đời người rất thật
Nhắc nhớ về tuổi thơ
Phảng phất hương thơm giữa đêm dài thương nhớ
Về những dòng sông
Về những lời của cha ông thiết tha đồng vọng
Tiếng trống mõ vang lừng trong ánh đuốc giữa đêm xuân
Tất cả ngập ngừng tỉnh thức!
Xót xa cho thân phận lưu đày
Những con sông quê hương trùng trùng sóng dậy
Từ đó... chúng theo ông vào mãi mãi
Góp lá sân đình
Ông đốt lửa sưởi cho ông
Bất ngờ
Tôi vụt thương tiếc những dòng sông.
Từ Phạm Hồng Hiên