“Diễn biến hòa bình” (DBHB) là chiến lược toàn cầu của chủ nghĩa đế quốc nhằm chống phá độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội (CNXH) trên mọi lĩnh vực đời sống xã hội, tập trung vào lật đổ chính quyền cách mạng, chuyển hóa chế độ xã hội theo quỹ đạo của chủ nghĩa tư bản (CNTB). Chiến lược “DBHB” thường được sử dụng bằng các biện pháp tổng hợp: Tư tưởng, văn hóa, kinh tế - xã hội và răn đe quân sự. Trong đó, lấy tiến công trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa làm mũi đột phá vừa tạo sự chuyển hóa tư tưởng chính trị, vừa xây dựng lực lượng đối lập, tạo thời cơ gây bạo loạn lật đổ (BLLĐ) chủ yếu bằng lực lượng chính trị hoặc chính trị kết hợp vũ trang.
“Tự diễn biến” có thể hiểu là nguy cơ xảy ra từ bên trong mỗi con người, mỗi tổ chức, mỗi cơ quan, đơn vị. Nguyên nhân dẫn đến hiện tượng này là do sự suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống… sự xa rời mục tiêu lý tưởng của Đảng, sự vô nguyên tắc, mất dân chủ, xem thường luật pháp Nhà nước. Hiện tượng chia bè, kéo cánh, quan liêu, trục lợi, tranh quyền tranh chức, đi ngược lại đường lối chủ trương của Đảng trong một bộ phận cán bộ, đảng viên. Sự thiếu tu dưỡng, học tập, rèn luyện hoặc tôn sùng lối sống thực dụng, thích hưởng thụ hơn là cống hiến … trong một bộ phận thanh niên, sinh viên, học sinh, cán bộ.
Khi thực hiện chiến lược “DBHB”, các thế lực thù địch thường tiến hành phân hóa lực lượng đối phương, tung quả mù về chiến tranh tâm lý, phá hoại chính trị tư tưởng, tạo lực lượng tự diễn biến nhằm thúc đẩy nhanh sự chuyển hóa chế độ xã hội. Trước hết và quyết định nhất là thay đổi bộ máy lãnh đạo Đảng, chính quyền và vô hiệu hóa LLVT. Cho nên, trong đấu tranh phòng chống DBHB phải gắn chặt đấu tranh phòng ngừa nguy cơ “tự diễn biến”, làm thất bại những âm mưu, thủ đoạn “DBHB” - BLLĐ của các thế lực thù địch và làm triệt tiêu những điều kiện tự diễn biến ngay từ trong nội bộ từng cơ quan, đơn vị, địa phương.
Sự tồn tại và phát triển của chế độ XHCN Việt Nam sau sự sụp đổ của Liên Xô và một số nước XHCN Đông Âu là điều mà chủ nghĩa đế quốc không bao giờ muốn. Cho nên, chúng đang ra sức đẩy mạnh chiến lược “DBHB” và không loại trừ khả năng tiến hành BLLĐ đối với cách mạng nước ta. Một trong những thách thức đối với sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới, Nghị quyết Hội nghị Trung ương 8 (Khóa IX) đã chỉ rõ: “Hoạt động “diễn biến hòa bình”, bạo loạn lật đổ của các thế lực thù địch sẽ gia tăng; các thế lực phản động tiếp tục sử dụng chiêu bài dân chủ, nhân quyền để can thiệp vào nội bộ ta” và gần đây trong Chỉ thị 34 CT/TW của Ban Bí thư (ngày 1-4-2009) cũng nêu: “Các thế lực thù địch ráo riết đẩy mạnh chiến lược “DBHB” thúc đẩy “tự chuyển biến”, “tự chuyển hóa” đối với nước ta ngày càng mạnh mẽ, tinh vi và xảo quyệt hơn. Trong đó, chúng coi “DBHB” trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa là mũi đột phá, hòng làm tan rã niềm tin, đưa hệ tư tưởng tư sản thâm nhập vào cán bộ, đảng viên và nhân dân nhằm chuyển hóa, xóa bỏ chủ nghĩa xã hội”. Đây thật sự là một nguy cơ lớn đới với sự ổn định và phát triển của đất nước nói chung, tỉnh nhà nói riêng. Bởi vậy, chủ động phòng, chống “DBHB”, BLLĐ và nguy cơ “tự diễn biến” là vấn đề đặc biệt quan trọng đối với sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN.
Phòng, chống “DBHB” - BLLĐ và nguy cơ “tự diễn biến” là nhiệm vụ trọng yếu, thường xuyên và cấp bách, hàng đầu trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN; là trách nhiệm của toàn Đảng, toàn dân và lực lượng vũ trang (LLVT) nhân dân. Có thực hiện tốt nhiệm vụ này mới bảo đảm cho đất nước và từng địa phương luôn chủ động về chiến lược trong mọi tình huống, tạo sự ổn định và phát triển bền vững. Những năm qua, toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta đã đề cao tinh thần cảnh giác, tích cực đấu tranh phòng chống “DBHB” có hiệu quả. Tuy nhiên, trước những diễn biến nhanh chóng và phức tạp của tình hình cũng như yêu cầu mới của sự phát triển, các hoạt động chống phá của kẻ thù ngày càng thâm độc và tinh vi hơn, trong nhận dạng âm mưu, thủ đoạn DBHB chúng ta còn bộc lộ những hạn chế cần được khắc phục… Điều đó đòi hỏi trong xây dựng kế hoạch và tổ chức thực hiện nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới, phải tập trung củng cố, nâng cao chất lượng xây dựng nền quốc phòng toàn dân (QPTD), nền an ninh nhân dân (ANND); xây dựng LLVT nhân dân; tăng cường khả năng chiến đấu, sẵn sàng chiến đấu đối phó với chiến tranh xâm lược, can thiệp vũ trang. Các ngành, các cấp đặc biệt là cơ quan quân sự cần tham mưu giúp cấp ủy, chính quyền cùng cấp xây dựng hoàn thiện hệ thống kế hoạch chiến đấu trong mọi tình huống (cả thời bình và thời chiến). Cần chủ động dự kiến tình huống chiến lược về quốc phòng an ninh (QP-AN) có thể xảy ra, xác định rõ những chủ trương, giải pháp đối phó có hiệu quả; tích cực, nhạy bén nắm bắt tình hình, chủ động phòng ngừa, ngăn chặn mọi nguy cơ từ bên ngoài để triệt tiêu những yếu tố bất lợi có thể dẫn đến nguy cơ bạo loạn, xung đột vũ trang.
Trong lúc chú trọng các nguy cơ xâm lược từ bên ngoài, chúng ta phải đặc biệt đề phòng nguy cơ “tự diễn biến” bên trong (sự suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống; coi thường kỷ cương, phép nước; nói và làm trái với chủ trương, đường lối, quan điểm của Đảng…); đồng thời coi phòng, chống “tự diễn biến” là vấn đề có ý nghĩa sống còn của chế độ ta. Để làm được vấn đề này, chúng ta cần tăng cường công tác giáo dục chính trị, tư tưởng nhằm nâng cao nhận thức, kiên định ý chí, lập trường theo chủ nghĩa Mác-Lênin, Tư tưởng Hồ Chí Minh, tạo sự thống nhất tư tưởng và hành động trong toàn Đảng, toàn dân và toàn quân. Tư tưởng, chính trị vững vàng chính là sức đề kháng hiệu quả nhất trong phòng, chống “DBHB” và nguy cơ “tự diễn biến”.
(Còn tiếp)