Ngày thơ Việt Nam tại Bến Tre lần thứ XVII - 2019 với chủ đề “Hướng về biên cương Tổ quốc” và “Đồng Khởi mới - tăng tốc tạo bứt phá” sẽ được tổ chức vào ngày Chủ nhật 17-2-2019 (13 tháng Giêng) tại Nhà văn hóa Người cao tuổi tỉnh.
Theo thông lệ hàng năm, Ngày thơ Việt Nam diễn ra ngày rằm tháng Giêng, năm nay được tổ chức sớm hơn nhân kỷ niệm 40 năm cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc (17-2-1979 - 17-2-2019).
Dịp này, xin trân trọng gửi đến quý độc giả những bài thơ hướng về biên cương Tổ quốc, theo thứ tự thời gian tạo thành một “dòng chảy” xuyên suốt 40 năm. Những vần thơ lãng mạn hào hùng, tràn đầy yêu thương và chứa đựng cả nỗi đau... đã đồng hành cùng Tổ quốc của người viết, tìm sự sẻ chia, đồng cảm của bạn đọc.
Nguyễn Võ Khang Hạ
Phía Nam nỗi nhớ
Anh thèm một chút nắng phương Nam
Như bao người yêu nhau thèm cái hôn trao gửi
Anh có bao mùa đông qua cuộc đời
Bao mùa nắng hồng hào vẫy gọi
Nơi đây một trời sương trắng bay
Muốn gởi về em, phía nam nỗi nhớ
Nơi dòng sông phù sa trôi lững lờ
Bình yên xuôi về chín cửa.
Câu hát làm anh nhớ em hơn
“Nghe đài báo gió mùa đông bắc”
Ở quê ta đang bước vào vụ gặt
Nắng xôn xao con mắt, lúa rực vàng.
Là lúc nơi anh mùa đông sang
Chân núi xám dưới trời sương muối đậm
Câu hát nhuốm màu rừng xanh thẫm
Đọng thành nỗi nhớ trong anh.
Nên bây giờ dẫu mùa đông rất hanh
Vẫn ấm áp dù phong phanh áo lính
Trước mặt anh biên thùy chưa yên tĩnh
Và sau lưng là nỗi nhớ phía nam.
Biên giới phía Bắc, 1980
Võ Thành Hạo
Biên giới
Địa Tạng, Sa Kỳ (1)
Núi nung màu trận mạc
Biên giới rạch chân người lính gác
Hai nước lại nối liền rễ cây.
Chiến tranh còn lẩn quất đâu đây
Nơi Thạch Sanh mài rìu đốn củi
Giờ là nghĩa trang liệt sĩ
Lấy biên thùy làm bia
Ngược đường Xà Xia… Xà Xia (2)
Bao vương quốc ai vùi trong cát?
Voi, ngựa, chiến thuyền và xe tăng xích sắt
Những Quỳnh Nga dệt lụa đâu rồi?
Vĩnh biệt chiến tranh cho người với người
Không còn gọi nhau là giặc
Bọn ngu dốt không còn gây tội ác
Biên giới ngoằn ngoèo trườn thoát nỗi đau…
Năm 1990
Nguyễn Bá
(1): Tên những ngọn núi ở Hà Tiên (2): Tên đất, ấp biên giới
Vầng trăng đỏ
Tưởng nhớ các cháu bị giặc tàn sát
ở biên giới Tây Nam
Lâu mới về Ba Chúc
thoắt đã hai mươi năm
nhớ vầng trăng mất rằm
đỏ bầm trong ký ức
Chùa Phi Lai lạnh ngắt
ngập ngụa dấu máu loang
núi Tượng khói còn bốc
có ai lẩn trong hang?
Đâu tiếng chân nghịch ngợm
nhảy múa nhịp đồng dao
chỉ dội ngang lồng ngực
tiếng đàn trẻ kêu gào
Không tiếng trẻ đùa chơi
nên trăng hóa mồ côi?
trên ngôi làng không người
trăng trôi… trôi… trôi… trôi…
Tuổi thơ trăng vàng mật
trăng tím thuở yêu nhau
một lần gặp trăng đỏ
ám một đời nỗi đau.
Năm 2000
Kim Ba
Lính đảo
Nắng trưa cát nóng biển xanh
Điều lệnh trực nghiêm người lính
Dù nắng oi nồng áo chật
Anh người lính đảo hiên ngang.
Lính quen biển trời hải đảo
Quen bầy chim lạ bay qua
Chắc chim bay về nơi ấy
Là nơi có người nhớ ta.
Biển xanh dập dồn sóng cuộn
Nghe tàu giặc rú gầm gừ
Mặc bây - đất này ta giữ
Giặc thù sẽ “thủ bại hư”.
Lính đảo hát hùng ca đảo
Là bài “huynh đệ chi binh”
Và bài đất liền thương nhớ
Yêu thương cùng đảo ân tình...
Lính đảo kiên trung là thế
Xin em hãy cứ yên lòng
Mảnh đất biên thùy cương thổ
Muôn đời quyết chẳng lung lay.
Năm 2010
Lê Nguyễn Hàm Luông
Hoa của người lính biển
Nơi ấy, không có hoa hồng để tặng
Cho ngày Tình nhân
Cũng không có kẹo, gấu bông
Gói làm quà cho bạn gái.
Chỉ có hoa làm từ san hô
Bình dị yêu thương
Nồng nàn hương biển.
Nơi ấy, những người lính đảo
đang ngày đêm canh giữ biển trời
Đồng đội cứ cầm tay nhau và đánh đàn guitar để hát
Câu dân ca, điệu lý quê mình.
Giấu vào trong những cánh buồm
Thư đảo xa nồng nàn của người lính biển
Những lặng thầm len sâu vào trong tim
Phía sau em
Dù không có anh
Ngày vẫn vui
Dẫu hôm nay chưa gởi kịp hoa về!
Năm 2019
Lê Công Luận