Tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng một nhà nước pháp quyền có hiệu lực mạnh mẽ
Muốn xây dựng một nhà nước pháp quyền có hiệu lực mạnh mẽ, cần phải có đội ngũ cán bộ, công chức nhà nước đủ đức, đủ tài, trong đó đức là gốc, đội ngũ cán bộ, công chức vừa “hồng” vừa “chuyên”.
Ngay từ khi mới thành lập Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, Hồ Chí Minh đã yêu cầu mọi cán bộ, công chức phải:
- Có lòng trung thành với cách mạng (trung với nước). Đây là yêu cầu đầu tiên cần phải có. Theo Hồ Chí Minh, trung với nước là trung thành với chế độ xã hội chủ nghĩa, thể hiện cả trong nhận thức và trong hành động.
- Hăng hái, thành thạo công việc, giỏi chuyên môn nghiệp vụ. Yêu cầu này nhằm tránh được hiện tượng làm cán bộ, công chức trong cơ quan Nhà nước do trình độ chuyên môn nghiệp vụ yếu kém, dẫn đến công việc bê trễ, làm suy yếu bộ máy. Hồ Chí Minh là người mạnh dạn sử dụng những công chức của chế độ cũ phục vụ cho chính quyền cách mạng và nhiều người trong số họ đã trở thành những người có công lớn đối với chế độ mới, đồng thời Người rất chú trọng đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ cán bộ, công chức mới và ra sắc lệnh nêu lên cách thức và nội dung thi tuyển để bổ nhiệm vào các ngạch, bậc hành chính trong bộ máy chính quyền.
- Phải thường xuyên liên hệ mật thiết với nhân dân. Đây là một nguyên tắc mà Hồ Chí Minh luôn luôn nhấn mạnh. Bởi vì, nếu coi Nhà nước ta thể hiện quyền lực của dân, nhưng cán bộ công chức Nhà nước xa rời dân, quan liêu, cửa quyền, hách dịch… thì sẽ phản lại nguyên tắc ấy.
- Cán bộ công chức phải là những người dám phụ trách, dám quyết đoán, dám chịu trách nhiệm, nhất là những tình huống khó khăn, thắng không kiêu, bại không nản.
Hồ Chí Minh luôn đòi hỏi cán bộ công chức phải luôn luôn tu dưỡng rèn luyện đạo đức cách mạng, luôn luôn “có chí tiến thủ”, luôn luôn học tập để nâng cao trình độ về mọi mặt, học ở trường, học ở trong cuộc sống, trong công tác, học ở thầy, học ở bạn, phải thường xuyên tự phê bình và phê bình, tránh tình trạng để đội ngũ cán bộ thụ động, ỷ lại, “biết việc, biết người” không thành kiến hẹp hòi, đố kỵ, không dấu giếm khuyết điểm; thành khẩn, trung thực.