(Lý con sáo)
Ai có hay
Cuộc chiến tranh tàn đã lâu
Mà anh giờ ở đâu
Mẹ ngóng trông sao không thấy anh về
Bao thương nhớ bộn bề.
Mẹ đâu ngờ mồ anh ở đây
Dưới đất sâu cốt xương còn nguyên
Trời Châu Bình chiều nay đổ mưa
Sao bổng nghe nhói đau lòng ta.
Vọng cổ (câu 1)
Hơn năm mươi năm nằm dưới mồ sâu gió tạt sương rơi mưa dầm nắng hạn, các anh ngủ yên trong lòng đất lạnh không tuổi, không tên, không hương khói nhang….đèn.
Từng ấy tháng năm là từng ấy mong chờ. Người nằm đó chờ hoài không ai nhớ, người ở nhà mòn mỏi bặt tin âm. Có những đêm trường xào xạc tiếng mưa rơi, tưởng tiếng chân ai tới kiếm gọi ta về, trời sáng dần mới biết đó là mơ, giấc ngủ nghìn thu vẫn chìm trong tiếng gió…
Câu 2
Đâu biết các anh vẫn còn nguyên nơi đó, để bụi thời gian phủ kín mộ rêu mờ. Mấy chục năm trôi trong lặng lẽ mong chờ. Các anh hi sinh khi tuổi xuân còn phơi phới, chắc có người chưa kịp nói yêu đương. Ngắn ngủi cuộc đời nhưng dằn dặc vấn vương, niềm khắc khoải của những người còn sống. Biết tất cả nhưng làm sao nói được, mộ vắng lạnh lùng trơ trọi mảnh hồn ai….
Nói lối.
Đêm lại từng đêm ngóng đợi hoài
Một làn khói ấm sưởi hồn ai
Thèm nghe tiếng mẹ ru ngày bé
Chỉ thấy sương mờ phủ gió lay.
Vọng cổ (câu 5)
Những tháng năm da diết khôn nguôi bởi nổi mong chờ của hàng trăm đồng đội, của người mẹ già nua không đêm nào ngủ được trằn trọc bâng khuâng thao thức đợi con… về. Chiến tranh đã lùi xa trong quá khứ bộn bề. Nhưng nổi xót xa vẫn cồn cào trong dạ, khi hài cốt các anh còn lạnh lẻo dưới mồ sâu. Chắc các anh không hờn trách chúng tôi đâu, nhưng vẫn đau đáu niềm đau vì chưa tròn bổn phận. Giờ đã gặp được nhau rồi đông đủ, bụi thời gian đã hết phủ rêu mờ.
Câu 6.
Tháng bảy này trời rả ríc mưa rơi, lẫn trong gió lạnh là niềm vui của những người quy tập. Chỉ thương các bà mẹ đã chờ mong mỏi mắt, không biết bây giờ có còn ở nhân gian. Để kịp nhìn hài cốt những đứa con, nữa thế kỷ mới được phủ lên lá cờ tổ quốc.
Người nằm xuống hồn hòa tan trong đất. Xương trắng còn đây nhưng danh tính đâu rồi.
Thôi đã qua rồi những năm tháng cô đơn, giờ các anh đã về trong vòng tay đồng đội.
Vẵng trong tiếng nhạc chiêu hồn
Rưng rưng tiếng khóc mẹ còn đâu đây.
Tác giả Võ Thành Hạo