Với chủ đề “Nhịp điệu mới”, Ngày Thơ Việt Nam tại Bến Tre chứa chan sức sống mới của đất nước sau đại dịch Covid-19 với nguồn cảm hứng mạnh mẽ, những sáng tạo sinh động và hành trình vượt lên mọi khó khăn, thách thức hướng tới một tương lai của những vẻ đẹp nhân văn cao cả.
Hòa theo nhịp điệu mới, hòa cùng tiết trời Nguyên tiêu trăng thanh gió mát, những cảm xúc lắng đọng mang trong mình “nhịp điệu mùa xuân” đã được viết ra thành giai điệu ấm áp tình đất, tình người.
Phân hội Văn học (Hội Văn học - Nghệ thuật Nguyễn Đình Chiểu) tuyển chọn trang thơ chào mừng Ngày Thơ Việt Nam tại Bến Tre lần thứ XXI - năm 2023 cũng như gởi đến quý độc giả thưởng thức nhân dịp Xuân về.
Nguyễn Võ Khang Hạ
Xuân về lại nhớ
Bỗng nhớ cái lạnh đầu xuân miền Bắc
Đào nhú chồi, mận rục rịch đâm hoa
Khói sương mờ lãng đãng cuối trời xa
Hoàng hôm tím bên bờ con suối rét
Thèm cái dáng má ngồi canh bánh tét
Thèm lửa hồng em nướng bánh phồng xôi
Một cánh mai vàng thao thức mãi hồn tôi
Lồng lộng gió, mây vờn bay trong nắng
Rừng biên giới phủ mờ sương muối trắng
Bếp nhà sàn dân bản đỏ lừ than
Tình ở đâu cũng vẫn cứ mênh mang
Sưởi ấm chút lòng người xa đất mẹ
Giờ bạc tóc vẫn nhớ về một thuở
Tuổi thanh xuân cầm súng giữ biên cương
Lòng rưng rưng niềm thương nhớ quê hương
Và cái rét đầu xuân còn đọng mãi…
Võ Thành Hạo
Mai mùa xuân sẽ nói…
Không thể đổ thừa cho mùa xuân lỗi hẹn
Tháng Giêng còn xanh trên những tàu dừa
Đừng hốt hoảng
Thả vào chiều chậm rãi
Bước chân ngày
Đang vội vã đi qua
Không thèm nhắc
Để mình
Mau quên nhớ
Tìm chút giận hờn nhỏ xíu dỗ dành nhau
Mai sẽ nói yêu mùa xuân trở lại
Nắng ngập ngừng…
Không lẽ vậy thôi sao!
Đình Thu
Mẹ Tổ quốc
Gởi ánh mắt xa xăm ra biển rộng
Mẹ trộn lẫn nỗi nhớ mong con vào niềm vui chào năm mới
“Trước sân, đêm qua một cành mai vừa nở vội”
Nồi bánh tét reo vui chờ phút giao thừa
Đôi cánh tay gầy guộc già nua
Mẹ ôm hết giá rét cuối đông cho người tiền tiêu bớt lạnh
Mẹ gói non sông vào trong từng chiếc bánh
Mẹ thổi hồn thiêng vào bếp lửa bập bùng
Mẹ nắn nót vẽ vào trái tim con hình hài Tổ quốc
Đất nước bốn ngàn năm - thiên sử anh hùng.
Nguyễn Nhật Nam
Đêm trăng Nguyên tiêu
Đêm trôi về phía chân cầu cũ
Trăng vàng giắt dải lụa ngang sông
Nước nghiêng lấp loáng điều ẩn dụ
Dường như uốn lượn để thành rồng
Mái đình cổ tự, trăng vừa dát
Sắc vàng hòa chung sắc ngọc xanh
Gió lùa mai trắng hương thơm ngát
Dâng hiến đời, trọn vị tinh anh
Trăng leo ngang mái nhà cao ốc
Phố cũng lên đèn đọ sắc trăng
Từng đôi dạo phố đêm ngà ngọc
Tay trong tay quên hết nhọc nhằn
Dừa nghiêng cánh võng trăng nằm xuống
Ngọt giọng ầu ơ tiếng mẹ hiền
Trăng yên giấc ngủ bên triền ruộng
Lúa bỗng vàng ươm, duyên rất duyên.
Lê Thiện
Quà tết
Sờ tay lên hình thằng Út
Giữa bao đồng đội thẳng hàng
Ánh mắt hao gầy đổ xuống
Giọt buồn len lỏi khói nhang…
Mẹ nhìn chiều buông lặng lẽ
Xa xôi ký ức tràn về
Bấy nhiêu năm con vẫn trẻ
Vẫn vui mừng đón quà quê
Đây gói trà lài con thích
Xua cơn ấm lạnh chiều mưa
Đây thuốc rê con thường hút
Những khi nghe gió sang mùa…
Nhớ xuân nào bên chái bếp
Nắng soi hột vịt rơi đầy
To đùng một nồi bánh tét
Giao thừa khói súng cay cay
Bao năm con không về nữa
Tuổi tên bia đá mãi còn
Vẫn đau một thời binh lửa
Vui buồn mẹ gởi theo con…
Kim Chi
Lỗi hẹn
Anh đã hẹn Tết này về thăm em và con
Cả nhà ta sẽ về quê thăm ông bà ngoại
Nghe nói thằng Tuấn con mình rất thèm cây trái
Anh xót xa, ăn ngủ không yên
Nghe nói con nó đòi phải có ba đưa đi học
Như bao bạn thân chung xóm chung trường
Nghe nói đêm nào con nó cũng chờ ba về mới ngủ
Em phải làm người thiếu phụ Nam Xương...
Thương con quá nhưng làm sao anh về được
Mấy tháng nay biển dậy sóng liên miên
Nhiều tàu lạ ngày đêm lảng vảng
Anh phải canh biển trời, đành lỗi hẹn mẹ con em!
Trời tháng này đất liền còn mưa không em
Ngọn gió Nam non có lòn qua khe cửa?
Có làm em nửa khuya trở giấc
Ôm con vào lòng, nước mắt tràn mi?
Anh ở ngoài này bốn bề gió lộng
Đêm tròng trành nỗi nhớ quê hương
Cứ da diết thèm một vòng tay êm ấm
Thèm nụ hôn nồng, ru giấc ngủ dịu êm
Nhìn đồng đội ngày đêm canh biển đảo
Anh vơi đi nỗi nhớ riêng mình
Hạnh phúc nào không phải hy sinh
Đừng trách anh sao đành lỗi hẹn
Nhớ em lắm nhưng làm sao anh về được
Lính đảo xa, cách trở ngàn trùng
Phận làm trai khi Tổ quốc đang cần
Chờ anh nhé, khi Biển Đông mình thôi sóng gió.
Nguyễn An Cư